• 7,730

Chương 2458: Đối đầu! kỳ phùng địch thủ! (14)



Không, tôi đang đợi cậu đi.
Dương Thư Trần dựa vào cửa, đôi mắt đen láy không có một chút dao động cảm xúc.


Vậy còn cậu?
Giang Đông8 Cẩm vô cùng bối rối.

Công ty xảy ra chuyện lớn như vậy mà cậu không về công ty xem thế nào sao?
Ngủ.
Dương Thư Trần hé mắt, môi mỏn3g khẽ mở.
Giang Đông Cẩm ngẩng đầu, đối diện khuôn mặt tuấn tú không phân biệt được nam hay nữ của cậu thì sững người lại.
Đột nhiên nhận ra mình đang bị đùa giỡn, mặt mày cậu ta bỗng tối sầm.
Cậu ta vừa định đẩy Dương Thư Trần ra thì chợt thoáng trông thấy một bóng dáng nhỏ nhắn xinh đẹp đang đứng trên hành lang, đôi mắt to tròn đen láy đang nhìn chằm chằm vào hai người.
Dứt lời, cậu không cho Giang Đông Cẩm cơ hội mở miệng mà đẩy cậu ta ra khỏi phòng, đưa tay đóng cửa lại.
Sau đó, cậu9 vừa đi vào trong vừa đưa tay tháo cúc áo rồi đi tới bên giường, cởi áo ra, nằm xuống.
Cậu đã thức trắng suốt cả đêm, vừa rồi đang địn6h uống cà phê để nâng cao tinh thần thì lại bị Giang Đông Cẩm uống mất, hơn nữa vừa rồi bộ não lại phải hoạt động với cường độ cao khiến đầu c5ậu lúc này đã nặng trịch rồi.

Cốc cốc!

Dương Thư Trần vừa nằm xuống giường thì cửa phòng lại đột nhiên vang lên.

Trần, khoan hãy ngủ, hệ thống của công ty bị tấn công, tường lửa không ổn định, tốt xấu gì cậu cũng phải tới công ty xem xem thể nào chứ, tôi không thể thiếu cậu được đâu!

Dương Thư Trần đành ngồi bật dậy trên giường, cầm áo mặc lên người, đi tới cửa rồi dùng sức kéo cửa phòng ra.
Giang Đông Cẩm vẫn chưa kịp thu tay lại, cứ thế gõ vào lồng ngực rắn chắc của cậu.
Ngay sau đó, cổ tay cậu ta chợt bị Dương Thư Trần giữ lại, kéo tới trước mặt, phả một làn khí nóng vào, khóe miệng cậu nhếch lên hỏi:
Tiểu Đông Đông, lúc cậu nói cậu không thể thiếu tôi, tim tôi như tan chảy, hay là câu nói lại lần nữa xem, tôi sẽ đi cùng cậu?
Dương Thư Trần trầm giọng nói, đôi mắt yêu nghiệt đầy vẻ trêu tức.
Giang Đông Cẩm nhấn chuông cửa nhưng không được đáp lại, chỉ đành dứt khoát dùng hai tay đập cửa.
Bị tiếng ồn đinh tai nhức óc quanh quẩn bên tai, Dương Thư Trần túm lấy gối bịt kín đầu, chỉ hận lúc này bản thân không phải một kẻ điếc.
Cậu vốn cho rằng Giang Đông Cẩm chỉ đập một hồi, nếu cậu không trả lời thì cậu ta sẽ từ bỏ nhưng không ngờ cậu ta đập mãi mà vẫn không thôi...
Đôi tay mũm mĩm trắng nõn che mắt lại, như thể vừa nhìn thấy một cảnh tượng đáng xấu hổ nhưng khe hở giữa hai ngón tay lại rất lớn...

Trên đầu cô bé cột hai bím tóc, dáng vẻ hoạt bát đáng yêu khiến người ta phải phì cười.

Ngay khi Giang Đông Cẩm phát hiện ra cô bé thì Dương Thư Trần cũng bắt đầu cảm thấy là lạ.

Cậu vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Tiểu Tâm Tâm đang đứng sau lưng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.