Chương 2462: Đối đầu! kỳ phùng địch thủ! (18)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 610 chữ
- 2022-02-19 08:46:17
Chính cậu đã nói bất cứ ai cũng không được phép quấy rầy mình trước khi tan ca.
Vậy
bất cứ ai
ở đây có thể hiểu là8 bao gồm cả cô luôn không? Lỡ như cô vọt vào đó mà cậu không bị gì cả, thậm chí mượn cớ cô quấy rầy mình để đuổi việc cô lu3ôn thì sao đây? Nhưng nếu thật sự xảy ra chuyện...
Dường như trong lòng Quan Vũ Niệm có hai
con người
đang tranh 9cãi với nhau.
Một
người
chính nghĩa không muốn để cô thấy chết mà không cứu, dù sao đó cũng là một mạng người, nế6u xảy ra chuyện gì thật thì cô sẽ cắn rứt lương tâm cả đời.
Một
người
khác lại khuyên cô đừng dại dột, cô chỉ ngh5e theo lời dặn của cấp trên, cũng tức là không ai được quấy rầy cậu, nếu cậu chết thật thì cũng chẳng liên can gì tới cô.
Hai suy nghĩ ấy quay vòng trong đầu Quan Vũ Niệm, cuối cùng cô vẫn không kìm được tiến lên, đồng thời cẩn thận gõ gõ cửa phòng làm việc.
Lần này Quan Vũ Niệm không do dự nữa mà dùng sức vặn mở tay nắm cửa phòng làm việc của Tổng Giám đốc rồi vọt thẳng vào trong!
Phòng làm việc theo phong cách xa hoa, rất phù hợp với thân phận con nhà giàu của Dương Thư Trần.
Ghế làm việc bằng da thật đắt giá trống rỗng, không có ai ngồi...
Nếu anh chết trong lòng tôi thì tôi phải giải thích với cảnh sát thế nào đây? Không biết phòng làm việc của anh có camera theo dõi để chứng minh sự trong sạch của tôi không...
Tôi mới đi làm hai ngày mà sếp đã tiêu rồi, chắc sau này không ai dám tuyển tôi làm thư ký nữa mất!
Quan Vũ Niệm có thói quen hễ căng thẳng là lại nói huyên thuyên.
Mất một lúc lâu sau, cô mới lấy lại tinh thần.
Cậu Trần, tôi có thể vào không?
Đáp lại cô là sự im ắng như tờ.
Mọi người trong phòng làm việc đều đi hết, khắp công ty rộng lớn chỉ còn lại một mình cô và Dương Thư Trần vẫn còn đang ở lì trong phòng làm việc.
Bây giờ đã gần mười giờ đêm, việc gì mà đến giờ còn chưa xong? Quan Vũ Niệm càng nghĩ càng thấy không ổn, thể là tiếp tục ra sức gõ cửa thêm hai lần nữa, đồng thời cao giọng hỏi:
Cậu Trần, nếu cậu không trả lời là tôi vào nhé?
Vẫn không có tiếng động nào.
Dương Thư Trần đâu? Quan Vũ Niệm vừa định bước đến chỗ phòng vệ sinh thì thoáng thấy một cái chân ló ra ở phía trước bàn làm việc...
Cậu Trần!
Cô vội vã chạy đến đó, sau khi thấy Dương Thư Trần nằm trên mặt đất thì mặt mày biển sắc ngay lập tức.
Dương Thư Trần, tỉnh lại đi, anh đừng làm tôi sợ!
.
Còn thở, không chết! Xe cứu thương, đúng rồi! Gọi xe cứu thương!
Điện thoại di động ở trên bàn làm việc của cô nên cô đành dùng điện thoại bàn trên bàn làm việc của Dương Thư Trần.
Cô cố gắng đỡ Dương Thư Trần dậy nhưng còn chưa mò được điện thoại thì đã bị người ta đè tay lại.
Khụ khụ, tôi vẫn chưa chết, mau đỡ tôi lên ghế sofa nằm một lát...
Dương Thư Trần khôi phục ý thức, khi thấy rõ người trước mặt thì cau mày, mấp máy làn môi mỏng nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.