Chương 2464: Một dương thư trần khác biệt (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 553 chữ
- 2022-02-19 08:46:17
Đây không phải là nổi mới mà từng được sử dụng rồi, hơn nữa hẳn là không ít lần.
Không ngờ cậu ấm quần áo lụa là như Dương T8hư Trần lại biết tự nấu cơm.
Phịch!
Ngay lúc Quan Vũ Niệm chuẩn bị ra ngoài, một tiếng rơi trầm đục chợt vang lên từ ngoà3i cửa.
Cô giật mình, xoay người chạy ra ngoài thật nhanh.
Đúng là ông trẻ khó phục vụ mà! Nếu không phải cô cần ở lại CJ để gặp mặt Three thì cô chắc chắn sẽ vứt Dương Thư Trần xuống đất rồi bỏ đi một mạch! Bây giờ coi như cô đang làm việc thiện vì nể mặt Three vậy.
Ngày mai, nếu Dương Thư Trần có chút lương tâm thì sau khi tỉnh dậy nên đồng ý cho cô vào phòng lập trình mới phải.
Quả nhiên, Dương Thư Trần vốn nằm trên ghế sofa trong phò9ng làm việc đã lăn xuống vì nằm không yên, thậm chí còn ngủ tiếp trong trạng thái sõng soài dưới đất...
Vậy mà cậu còn ngủ 6được, bộ cậu là heo à? Quan Vũ Niệm chạy lại nắm lấy cánh tay Dương Thư Trần rồi khiêng người trên vai.
Người này...
chắc chắn không phải là heo đấy chứ? Rốt cuộc tối qua anh ta đã làm gì mà lại buồn ngủ như vậy? Quan Vũ Niệm nhìn chằm chằm người đàn ông đã ngủ say, đưa tay đẩy đẩy bả vai cậu.
Dương Thư Trần, an5h tỉnh lại đã, muốn ngủ thì vào phòng nghỉ mà ngủ! Một mình tôi không thể khiêng anh như vậy...
Quan Vũ Niệm gọi to.
Thế nhưng người đàn ông trên lưng cô vẫn chẳng có phản ứng gì.
Cô sợ mình sẽ không thể khống chế sức mạnh
hồng hoang
của bản thân nếu cứ tiếp tục làm thư ký của cậu!
Từ từ nào, còn chưa đến...
Cuối cùng, người đàn ông trên người Quan Vũ Niệm vừa được đỡ đến bên giường thì như tìm lại được cảm giác, vội vàng lãn ngay lên giường.
Cô trượt tay làm Dương Thư Trần lăn xuống đất, đầu còn đụng phải mép giường, cậu đau đến hít một hơi lạnh.
Dương Thư Trần đỡ cái đầu choáng váng, hơi hé mắt trừng cô gái vừa đỡ mình.
Cô cố ý à?
Tôi không có cố ý! Do anh lộn xộn nên mới bị ngã thôi, tôi vốn định đỡ anh lên giường mà! Hơn nữa, anh có chắc không cần đến bệnh viện không?
Quan Vũ Niệm nói một hơi những gì muốn nói, còn định hỏi ý kiến của Dương Thư Trần thì phát hiện cậu đã nằm lên giường ngủ mất.
Dương Thư Trần, áo sơ mi của anh bẩn rồi, anh có chắc không thay quần áo không?
Câu hỏi của Quan Vũ Niệm như đá chìm đáy biển, không có chút gợn sóng nào.
Dương Thư Trần mặc âu phục phẳng phiu, lại có ưu thế sắc đẹp nên trông như người mẫu vậy.
Có điều, sau khi cậu ngã xuống đất và lăn một vòng trên thảm thì bộ quần áo đã thành màu cháo lòng.
Thêm vào đó, cậu nhất định sẽ rất khó chịu khi ngủ với chiếc cà vạt còn thắt trên cổ...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.