Chương 2471: Một dương thư trần khác biệt (10)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 628 chữ
- 2022-02-19 08:46:17
Dứt lời, cô không cho Dương Thư Trần cơ hội phản bác, lập tức cởi tạp dề trên người xuống rồi xoay người ra ngoài cửa.
Trời sắp sáng rồi! Hôm qua tôi chăm sóc cho anh suốt cả đêm, còn nấu mì cho anh nữa.
Bát mì kia coi như t3ôi mời anh, hai chúng ta hòa nhau.
Không hiểu sao bỗng nhiên cậu lại không nỡ trả lại cô cho Giang Đông Cẩm.
Rừ...
Xem ra cậu ta cũng có trận quyết chiến với máy tính suốt cả đêm.
Xong rồi, bây giờ tôi gửi cho cậu đấy.
Từ trước tới giờ cậu mới gặp những người phụ nữ gặp cậu là chỉ hận không thể nhào ngay vào người cậu đây là lần đầu tiên cậu thấy có cô gái thấy mình mà lại chạy mất tăm mất dạng như vậy.
Nghĩ đến điều gì đó, Dương Thư Trần đưa tay lên sờ gương mặt tuấn tú của mình rồi hơi nhíu mày lại.
Dương Thư Trần xoay người đi vào phòng nghỉ, đang định thay quần áo thì chợt phát hiện quần áo mình vừa cởi ra đã được Quan Vũ Niệm giặt rồi, bây giờ đang phơi trong phòng tắm.
Ánh mắt cậu nhìn xa xăm, cậu nghĩ đến thái độ cô bài xích mình, cảm thấy không giống như giả bộ.
Không lẽ sau mấy đêm liên tục thức trắng, giá trị nhan sắc của cậu đã tụt giảm nhanh chóng đến vậy sao?
Không được, cậu phải đi tìm mẹ xin mấy miếng mặt nạ để tút tát lại nhan sắc mới được.
Cậu đang nghĩ xem phải đào chân tường nhà Giang Đông Cẩm như thế nào thì cậu ta lại tự mình dẫn đến cửa.
Trần, giải quyết vụ tường lửa thế nào rồi? Sao tôi nhắn tin cho cậu mà mãi cậu không trả lời?
Âm thanh của Giang Đông Cẩm từ đầu điện thoại bên kia mang theo sự mệt mỏi vô cùng.
rừ...
Dương Thư Trần đang ngày người nhìn chằm chằm bộ quần áo thì điện thoại của cậu đột nhiên vang lên.
Đúng là nhắc đến Tào Tháo Tào Tháo đến.
Sau kh5i không thấy bóng dáng Quan Vũ Niệm đâu nữa, Dương Thư Trần bưng một ly cà phê trên tay rồi chậm rãi đi về phía cửa sổ trong phòng làm việc của Tổng Giám đốc, đôi mắt tinh ranh nhìn không chớp mắt về phía cô gái nhỏ vừa mất hút.
Khóe miệng cậu vô thức nở một nụ cười đầy hứng thú, cậu nhấp một ngụm cà phê nhỏ, đôi mắt không đứng đắn hơi nheo lại.
Vậy thì có lẽ là cô vốn có thói quen chăm sóc người khác nên theo bản năng làm như vậy thôi.
Xem ra cô thư ký nhỏ mà cậu thuê chính là một bảo bối, cậu phải chờ thời cơ khai phá tiềm năng của cô mới được.
Chuyện hôm nay tôi đã quên hết rồi, anh nghỉ ngơi đi nhé, tạm biệt cậu Trần.
9
Rầm!
Quan Vũ Niệm nói một hơi rồi đóng mạnh cửa lại, quay về chỗ ngồi của mình lấy túi xách rồi chạy vội ra khỏi công6 ty.
Cô bắt một chiếc taxi ven đường rồi vội vàng lên xe:
Bác tài, phiền bác đi nhanh một chút!
Cậu cho anh em trong phòng lập trình thử vận hành trước xem sao, tôi sẽ chịu trách nhiệm quan sát các vấn đề xảy ra.
Trừ nhân viên trực ban ra thì cho tất cả anh em nghỉ làm sớm, ngày mai mọi người được nghỉ phép một ngày.
Khi bước vào trạng thái làm việc, nét hài hước trên mặt Dương Thư Trần trong nháy mắt gần như đã hoàn toàn tan biến.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.