Chương 2502: Người đó vẫn ở ngay bên cạnh(23)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 567 chữ
- 2022-02-19 08:51:42
Quan Vũ Niệm nằm trên giường một lúc lâu mới từ từ nâng tay sờ đôi môi vừa bị hôn của mình, lúc này đầu óc cũng trống rỗng.
C8ô không tài nào nghĩ được chuyện gì vừa xảy ra, vì sao cô lại bị hôn thế? Chờ đến khi cô nhận ra Dương Thư Trần chỉ lừa mình chứ khô3ng hề ngủ, chút ít thương cảm trong lòng cô lập tức biến mất tăm.
Không phải tôi...
Không đúng, anh...
Quan Vũ Niệm oán thầm trong lòng, đôi mắt mở to chờ đợi thấy gương mặt đen sì của Dương Thư Trần.
Tuy nhiên, cô đợi một lúc lâu vẫn không nhìn thấy cậu tức giận, trái lại còn bình tĩnh kéo ghế ngồi xuống trước bàn ăn, thậm chí còn cầm đũa gắp một miếng rau bỏ vào miệng.
Cuối cùng, Dương Thư Trần buông chén đũa và ngẩng đầu nhìn về phía cô.
Không chịu nổi nữa rồi đúng không? Cô biết ngay mà, làm sao Dương Thư Trần có thể không biết cô cố ý chứ? Chắc là trong lòng cậu đã tức điên rồi, giờ chỉ đang cố giả vờ như bình tĩnh thôi phải không?
chẳng phải anh thích ăn thịt à?
Quan Vũ Niệm mang một bụng nghi hoặc xông lên, kéo ghế ngồi đối diện Dương Thư Trần.
Đây này, cái này nè.
Dương Thư Trần giơ đũa gắp vài miếng thịt ít ỏi trong đĩa rau.
Ăn đi ăn đi, cho dù thức ăn chay không thể chọc cậu giận thì món ăn nhạt với tí muối ấy cũng sẽ khiến cậu bùng nổ sau khi ăn...
Thế nhưng Quan Vũ Niệm lại thất vọng rồi.
Nếu cô không hẹn gặp mặt Three tại phòng lập trình trong C9J, chắc chắn bây giờ cô sẽ không kìm nổi mà bước đến đánh Dương Thư Trần một trận! Có điều, cơn tức trong lòng Quan Vũ Niệm bỗng hạ 6xuống khi thấy Dương Thư Trần tiến đến trước bàn ăn.
Ắt hẳn cậu sẽ tức chết khi thấy bàn đồ ăn chay cô làm! Để xem sau này c5ậu còn dám sai vặt cô nữa không...
Cậu ăn một miếng rồi lại đến miếng thứ hai, cho đến khi ăn hết nửa bát cơm cũng không có bất cứ phản ứng nào.
Xem ra ăn còn rất ngon nữa, là lạ ở chỗ nào...
Chẳng phải cậu nên tức đến kêu gào, mắng cô nấu quá khó ăn hay sao? Bây giờ là tình huống gì đây...
Tiểu Niệm Niệm, cô nhìn tôi như vậy là tôi sẽ cho rằng cô muốn ăn tôi đấy.
Dương Thư Trần nháy mắt với cô, trêu đùa không đứng đắn.
Ha ha...
Quan Vũ Niệm âm thầm hí hửng, sau đó chợt phát hiện ánh mắt Dương Thư Trần nhìn mình dịu dàng như sắp chảy ra đường vậy.
Quan Vũ Niệm cố ý cắt những miếng thịt nhỏ như sợi củ cải, không nhìn kỹ sẽ không nhận ra đó là thịt mà tưởng lầm là sợi gừng.
Cô đang chờ Dương Thư Trần tức lên để có thể hùng hồn nói rằng món nào cô cũng bỏ thịt vào.
Nào ngờ bây giờ người nói điều đó với cô lại là Dương Thư Trần...
Nhưng anh không cảm thấy món này rất nhạt à?
Quan Vũ Niệm lại hỏi tiếp, hai mắt trừng thật lớn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.