• 7,730

Chương 2558: Dựa vào mặt là đủ (14)


Chương Viên Uyển chèn ép Quan Vũ Niệm là vì muốn Dương Thư Trần thích mình nên cô ta không thể để tham vàng bỏ ngãi, vì nhỏ mất l8ớn được.

Nếu làm vậy sẽ khiến Dương Thư Trần trách cô ta làm ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa đồng nghiệp trong công ty. <3br>

Xảy ra chuyện gì vậy?
Dương Thư Trần mở miệng lãnh đạm hỏi.

Tôi không qua phỏng vấn mà được anh trực tiếp đưa vào phòng lập trình, mọi người đều nói là tôi đi cửa sau.
Quan Vũ Niệm vặn vẹo mười đầu ngón tay, cái đầu nhỏ cúi xuống như một đứa trẻ vừa làm sai chuyện gì, cô nhỏ giọng lâm bấm đáp lại Dương Thư Trần.
Lúc tuyên chiến với Chương Viên Uyển, cô không hề thấy sợ.
Mặc dù âm lượng của cậu không lớn nhưng tất cả đám 9lập trình viên đứng xung quanh đều có thể mơ hồ nhận ra giọng cậu rõ ràng rất không vui.
Đang trong giờ làm việc mà nhân6 viên đều tụ tập hết ở một chỗ, không lo mà làm việc đi, đổi lại là bất kỳ ông sếp nào cũng sẽ không vui thôi.
Tất cả mọi người đều như người mất tiếng, không một ai dám đáp lại Dương Thư Trần.

Lúc xem trò vui thì rôm rả lắm cơ mà, sao bây giờ cấm hết cả rồi?
Trong nháy mắt, giọng nói của Dương Thư Trần lạnh như băng.

Đi cửa sau?
Dương Thư Trần nhíu mày, ánh mắt lạnh lẽo quét qua đám người xung quanh, làn môi mỏng khẽ mấp máy rối rít ra một câu từ kẽ răng:
Ai là người lan truyền tin đồn này?

Đám người vừa nãy còn xôn xao đàm tiểu bỗng chốc trở nên vô cùng trật tự.
Có một loại người mà người đó không cần tức giận, chỉ tùy ý đứng đó nói một câu nhưng dường như lại nắm trong tay toàn bộ cục diện, sinh ra một loại cảm giác không giận mà uy.
Khí thế mạnh mẽ toát ra trên người cậu không giống với một cậu ấm ăn chơi lêu lổng mà Quan Vũ Niệm vẫn biết mà giống như một vị quân vương có thể điều hành cả một giang sơn.
Thế nhưng khi Dương Thư Trần vừa xuất hiện, chỉ một ánh mắt của cậu cũng khiến lòng cô run rẩy.
Cô thầm mắng mình thật không có bản lĩnh, thế nhưng khi nghĩ đến việc cậu vốn là sếp lớn của mình, cô lại thấy mình sợ cũng phải thôi.
Chương Vi5ên Uyển đang định đáp lại thì chợt nhận ra ánh mắt Dương Thư Trần từ đầu đến cuối không hề nhìn mình mà vẫn hướng về phía Quan Vũ Niệm.
Cô ta giải thích nhiều như vậy nhưng cậu chỉ muốn nghe câu trả lời từ Quan Vũ Niệm.
Xung quanh có bao nhiêu ánh nhìn của đồng nghiệp, cô không sợ.
Kết quả thắng thua như thế nào cô cũng không sợ.

Cậu nói đi!
Dương Thư Trần thấy không ai đáp lại bèn chỉ tay vào một lập trình viên.

Lập trình viên bị cậu chỉ điểm lập tức mặt mũi trắng bệch, mãi một lúc lâu mới khó nhọc lên tiếng:
Cậu Trần, tôi cũng không biết, nhưng mà trong phòng lập trình đúng là có tin đồn như vậy thật.

Nếu đã biết là tin đồn thì mấy người còn hùa theo ý kiến cái gì?

...
Đáp lại cậu vẫn là một bầu không khí tĩnh lặng.

Quan Vũ Niệm nghĩ một lát rồi bước lên trước, đưa tay kéo vạt áo cậu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.