Chương 260: Người trong lòng anh (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 559 chữ
- 2022-02-06 12:49:16
Thế thì cô lấy gì thanh toán? Hạ Trường Duyệt nhìn tờ hóa đơn mà nhân viên phục vụ để trước mặt, liếc mắt đã suýt văng khỏi gh8ế ngồi.
Gặp ma rồi! Có hai người bọn họ mà ăn đồ ăn của mười người sao? Sao mà đắt vậy! Tim Hạ Trường Duyệt như rỉ má3u, cô ngẩng đầu nhìn Nghiêm Thừa Trì vẫn bình chân như vại, hoàn toàn không có ý định trả tiền.
Không biết người ở đầu dây bên kia là ai, chỉ nghe thấy anh nói,
Tôi biết rồi, bây giờ tôi về ngay.
Sau đó cúp máy.
Anh có việc thì đi trước đi, tôi có thể tự về đoàn làm phim một mình.
Hạ Trường Duyệt nhẹ giọng nói.
Trái tim nhỏ bé của Hạ Trường Duyệt khó khăn lắm mới bình tĩnh lại được, giờ lại bắt đầu co thắt.
Một bữa ăn với Nghiêm Thừa Trì bằng cả tháng tiền ăn của cô, không thể bắt nạt người như thế mà.
Cô tẩm tức mắng thầm 9anh một trận mới không cam lòng lấy thể trong túi xách ra.
Tôi quẹt thẻ, cảm ơn.
Xin hai vị chờ một lát.
Nhân viê6n phục vụ lập tức nhận lấy thẻ, quay người lui ra.
Tôi đưa em về trước, tiện đường.
Nghiêm Thừa Trì lạnh nhạt lên tiếng, đứng dậy cất bước đi ra khỏi nhà hàng.
Hạ Trường Duyệt đi theo sau anh, không kìm được mà làm mặt quỷ với anh.
Nếu cô và An Thần Húc sống với nhau, chắc chắn không thiếu chút tiền lẻ này.
Chỉ là thanh toán một hóa đơn thôi, thế mà phản ứng của cô cứ như là bị ai đó cắt mất một miếng thịt trên người vậy.
Nghiêm Thừa Trì nhíu mày, đi thẳng ra khỏi nhà hàng, bước lên xe.
Hạ Trường Duyệt vội vàng đuổi theo bước chân anh, ngồi vào ghế phụ.
Nếu quay về đoàn làm phim mà Hướng Phong không thanh toán cho cô, cô sẽ phải uống nước lọc cả tháng.
Reng reng...
Điện thoại di động vang lên.
Hạ Trường Duyệt giật mình, cúi đầu nhìn lướt qua, nhận ra không phải điện thoại của mình.
Cô ngẩng lên, thấy Nghiêm Thừa Trì đã nhận điện thoại.
Trừ phi, cô hoàn toàn không lấy tiền của An Thần Húc...
Cô Hạ, phiền cổ kí tên.
Nhân viên phục vụ nhanh chóng mang biên lai đến, đưa cho Hạ Trường Duyệt.
Nghiêm Thừa Trì vẫn lẳng lặng nhìn phản ứng của cô.
Thấy n5ét mặt đau khổ của cô, ánh mắt anh khẽ lóe lên, đột nhiên nắm chặt bàn tay để trên bàn.
Hạ Trường Duyệt sợ đến nỗi suýt ngã xuống cầu thang.
Cô liền vươn tay vịn chặt lấy tay vịn, lúng túng cười với anh.
Đưa cô về thì đưa cô về, sao phải thêm chữ tiện đường vào, làm như hạ cổ lắm vậy.
Một giây sau, Nghiêm Thừa Trì như nhận ra điều gì, bỗng quay đầu lại nhìn cô.
Đang định thắt dây an toàn thì một cánh tay rắn rỏi đã vươn qua người cô, thắt dây an toàn cho cô.
Thân hình cao lớn của anh áp lên người cô, ngực của hai người gần như kề sát nhau.
Thậm chí Hạ Trường Duyệt có thể cảm nhận được tiếng tim đập của anh...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.