• 7,730

Chương 2606: Thân phận của cô!! (20)


Từ khi cậu có ký ức, người muốn bắt cóc cậu chưa bao giờ dừng tay, có điều trước giờ chưa từng có ai thành công.

Chỉ có cái lần8 cậu mười một tuổi, suýt chút nữa cậu đã bị bắt cóc thật.

Nếu không có cảnh sát thì có lẽ nhát dao kia đã đâm vào trái tim của3 cậu rồi...
Mặt của cô không mập lắm nhưng cảm giác nắm vào rất dễ chịu, mềm mại như một cái bánh bao.

Đau đau đau!
Quan Vũ Niệm phồng má, đứng phắt dậy khỏi giường.
Cô lấy hai tay che mặt, chạy ra khỏi vòng tay của Dương Thư Trần.
Dường như Dương Thư Trần nhớ lại chuyện gì nên bỗng dưng nhíu chặt mày lại, vết sẹo trên ngực lại bắt đầu đau râm 9ran.

Năm nào cũng có rất nhiều...
Quan Vũ Niệm nghiền ngẫm lời cậu nói, trái tim như thể sắp vọt ra khỏi lồng ngực.
6Người ngoài chỉ thấy cậu là cậu Ba của nhà họ Nghiêm chứ mấy ai biết được những thứ cậu phải chịu đựng đằng sau lớp vỏ hào nhoáng ấy. 5
Dù con người có tài năng đến cỡ nào đi chăng nữa cũng không thể đề phòng người khác đâm sau lưng nhiều như vậy được.
Tính ra thì cũng tại Dương Thư Trần bắt mắt quá, ở thành phố S có ai không biết cái danh cậu ba nhà họ Nghiêm đâu chứ? Một cái bánh thơm ngon treo trước mặt mọi người như thế, không gặp chuyện xui xẻo mới là lạ đấy!
Tiểu Niệm Niệm, làm người phải có lương tâm, chẳng lẽ cô không biết tại sao hôm nay tôi lại phải nằm ở đây sao?
Dương Thư Trần hơi nhúc nhích rồi nằm xuống làm trắng tới vết thương trên vai, thế là cậu khẽ xuýt xoa một tiếng và nhìn về phía Quan Vũ Niệm bằng cặp mắt ấm ức.

Liên quan gì tới tôi chứ, tôi đã bảo anh đánh trả lại từ lâu rồi mà tại anh không nghe đẩy...
Quan Vũ Niệm bật lại ngay, nhưng nói được vài câu thì lại không muốn nói tiếp nữa.
Cô xoa xoa mặt mình rồi nhìn cậu với vẻ hung dữ.
Với bản lĩnh của cậu lúc này, đúng là chỉ có kẻ khác mới phải sợ.
Nhưng không thể để cho cậu vênh váo như vậy được!
Anh đừng có ba hoa nữa, nếu anh mà lợi hại như vậy thì bây giờ còn nằm bẹp ở đây đợi tôi chăm sóc đấy à? Một lần ngã là một lần bớt dại, sau này anh phải khiêm tốn một chút, biết điều một chút đấy biết chưa hả?
Quan Vũ Niệm nói một tràng, càng nghĩ càng cảm thấy mình nói rất có lý.
Dương Thư Trần...
hoàn toàn không giống với trong tưởng tượng của cô.

Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó, bây giờ kẻ nên sợ hãi là những kẻ muốn bắt cóc tôi kia kìa.
Dương Thư Trần giơ tay lên nắm cằm cô.
Cô vẫn còn nhớ rất rõ hình ảnh cậu che chở cho mình, hơi ẩm trong lồng ngực chưa hề mất đi.

Phải rồi, nếu tôi biết ai kia lợi hại như thế, lại còn leo lên người người ta đánh người ta bầm dập, chắc chắn tôi sẽ không cứu cô ấy đâu.
Dương Thư Trần nói mát.
Quan Vũ Niệm:
...
Không nói móc cô thì chết đấy hả? Chết đấy hả?
Ai dạy cho cô kỹ năng tự vệ đấy?
Dương Thư Trần đổi chủ đề, cất tiếng hỏi thăm.
Mấy chiêu đơn giản được cô vận dụng rất nhuần nhuyễn, lực sát thương mạnh vô cùng.

Dương Thư Trần nhìn thoáng qua là đã nhận ra đó là phong cách của đàn ông, không phải kỹ năng tự vệ mà con gái hay dùng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.