• 7,730

Chương 2616: Bàn điều kiện (9)


Cô đọc lướt thật nhanh thông tin trên đó nhưng càng đọc, sắc mặt càng khó coi hơn.

Cuối cùng, bàn tay cô bắt đầu ru8n rẩy, run đến nỗi tài liệu trên tay cũng không thể cầm chắc, cứ thể rơi xuống đất khiến bụi bay mù mịt...


Quan V3ũ Niệm, tìm người thân vốn không phải chuyện gì dễ dàng, nếu như cô vẫn chưa chuẩn bị xong tâm lý để đón nhận họ thì cũng 9không cần miễn cưỡng.
Dương Thư Trần bước lên trước, ôm cô từ đằng sau.
Một giọt nước mắt như hạt đậu từ hốc mắt chảy ra rồi rơi xuống mặt đất, sau đó hoàn toàn biến mất trong lớp bụi dày đặc.

Tôi tìm bọn họ vì muốn hỏi một câu, tại sao năm đó bọn họ lại không cẩn tôi nữa, tại sao?
Quan Vũ Niệm xoay người, hai tay siết chặt vạt áo Dương Thư Trần, giọng cô lúc này đã khản đặc lại.
Sau khi nghẹn ngào thốt lên một câu, cô nhào vào ngực cậu khóc nấc lên.
Cậu không màng nhìn đến tài liệu đang rơi6 dưới đất mà chỉ ôm cô thật chặt, bảo vệ cô vững vàng trong lồng ngực mình.
Nhận ra cơ thể cô đang không ngừng run5 rẩy, trán cậu cau chặt lại, trái tim cũng đau nhói.

Tôi vẫn cho rằng bọn họ không cố ý vứt bỏ tôi...
Quan Vũ Niệm vừa mở miệng, giọng nói đã nghẹn ngào.
Trên đó ghi rất rõ thời gian cô được đưa đến trại trẻ mồ côi, còn có thời gian lúc cô được đón nhận và những vật dụng được để lại trên người cô.
Ngoài một tấm thẻ có ghi tên cô còn có một bức thư của người nhà để lại.
Trên đó không có lý do bất đắc dĩ nào, cũng không có một lời giải thích, chỉ có duy nhất một câu vô tình:
Đừng tìm tôi, cả đời này không cần gặp lại!


Trên đời này không phải chuyện gì cũng đều cần có lý do.
Dương Thư Trần giữ lấy gáy cô, kéo cô vào trước ngực mình.
Đôi mắt đen láy của cậu vượt qua cô, nhìn về phía tập tài liệu đang rơi dưới đất.
Một cơn gió bất ngờ thổi tới, tài liệu không ngừng lật mở ra, phát ra tiếng kêu xào xạc.

Cô không chỉ có một mình, cuộc đời sau này của cô sẽ có tôi, tôi sẽ luôn ở bên cạnh cô.
Dương Thư Trần vuốt mái tóc cô, làn môi mỏng ghé sát cạnh tại cô nhẹ nhàng nói.

Cậu vốn có ý định sẽ tìm người thân giúp cô, để dưới sự chúc phúc của họ, cô sẽ ở bên cạnh cậu.

Nhưng khi cậu tới đây rồi nhận được tài liệu từ viện trưởng, cậu lại chợt không thể xác định được liệu mình có nên giúp cô tìm người nhà hay không.

Một người mà ngay cả con cái ruột thịt của mình cũng nhẫn tâm bỏ rơi thì liệu có xứng đáng không? Nhưng cậu không muốn quyết định thay cô!
Bọn họ không cần tôi...

Dương Thư Trần, có phải ba mẹ tôi không cần tôi không...
Quan Vũ Niệm khóc một hồi rồi bỗng ngẩng đầu lên hỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.