• 7,731

Chương 2628: Sao lại là cậu! (3)


Một tia sáng chợt xẹt qua đầu Quan Vũ Niệm, có thứ gì đó bị bỏ sót đang chuẩn bị hiện lên trước mắt cô.

Ngay lúc này, tay cô 8bị tóm lấy.

Tiểu Niệm Niệm, tôi rất nhớ cô.
Dương Thư Trần nắm cằm cô gái dưới người, hé môi mỏng nói một câu rồi thuận thế cúi đầu hôn lên đôi môi cô.
Ngay sau đó, cậu không chút chần chừ mà cướp đoạt lãnh địa của cô.
Cậu kéo tay cô đến bên môi rồi hôn một cái.
Trước k9hi Quan Vũ Niệm kịp phản ứng, cậu đã kéo cô vào lòng rồi xoay người đè cô xuống giường.
Hiện tại cô đang nằm trong lòng cậu, hô hấp ấm áp từ cậu phà xuống làm cô hơi ngứa.
Cô muốn tránh đi, nhưng rồi lại phát hiện tư thế này không cho phép cô né tránh.

Sờ đủ chưa?
Một giọng nói từ tính và lười biếng chậm rãi vang lên bên tai.
Do cậu vừa tỉnh ngủ nên giọ3ng hơi khàn khàn, hơn nữa còn có phần không vui vì bị đánh thức.
Để tôi vào xem, mấy người ra ngoài canh chừng đi.
Xong đời! Giang Đông Cẩm sắp vào rồi! Quan Vũ Niệm trợn trừng mắt, luống cuống đẩy người đàn ông đè trên người mình ra.
Nếu Giang Đông Cẩm nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của bọn họ thì cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch nỗi oan nữa!
Đừng lộn xộn! Động đậy nữa là tôi gọi người vào đấy nhé.
Dương Thư Trần đột nhiên nói.

A!
Quan Vũ Niệm đang định phản kháng thì chợt nghe thấy tiếng người nói chuyện ở ngoài cửa.
Hình như ai đó vừa vào phòng làm việc và đang đi về phía này, hơn nữa giọng nói đó rất là quen thuộc.
Gương mặt cô đỏ lên, cũng không biết là do chột dạ hay là do tư thế của hai người quá thân mật.
Tóm lại, mặt cô đang đỏ phừng phừng như bị sốt vậy.
Quan Vũ Niệm:
...
Tình hình gì đây? Bây giờ người đang bị sàm sỡ là cô mà, cậu gọi người gì mà gọi? Cô không kịp hỏi vì tiếng bước chân của Giang Đông Cẩm đã rất gần cửa phòng nghỉ.
Quan Vũ Niệm lập tức chịu thua.
Cùng lúc đó, cậu chống hai tay xuống6 hai bên người cô để khóa hết mọi lối thoát, con ngươi đen ẩn chứa vẻ tìm tòi cũng nhìn thẳng vào cô.

Tôi nhớ tối đã bảo bả5o vệ không cho phép ai vào đây mà, cô lẻn vào đây vì nhớ tôi, hử?
Âm cuối mang rõ ý cảnh cáo.
Một là thừa nhận cô nhớ cậu, hai là phải nghĩ ra lý do giải thích.

...
Quan Vũ Niệm trắng cả mặt vì không ngờ cậu lại tỉnh.

Trần còn chưa thức à? Mấy người không để cho ai vào chứ?
Đó là giọng của Giang Đông Cẩm
Tổng Giám đốc Giang cứ yên tâm, trong phòng chỉ có một mình cậu Trần thôi.
Bảo vệ khẳng định.
Dường như Giang Đông Cẩm còn chưa yên tâm nên vẫn tiếp tục đi về phía phòng nghỉ:
Không ăn gì mà ngủ, không biết cơ thể có chịu nổi hay không nữa.

Anh nói gì tôi cũng chịu, mau bảo anh ta đi đi!
Quan Vũ Niệm kêu xong rồi vùi cơ thể mảnh khảnh vào lòng Dương Thư Trần, đồng thời lấy chăn che kín bản thân.

Để chiếc giường trông giống như một người nằm hơn là hai người, cô chủ động ôm lấy hông của Dương Thư Trần để cơ thể hai người dán chặt vào nhau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.