Chương 2633: Sao lại là cậu! (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 594 chữ
- 2022-02-19 10:36:00
Tiểu Niệm Niệm, tôi chưa nói với cô về kết cục của người phụ nữ có ý đồ nhúng chàm tôi lần trước nhỉ?
Hai tay Dương Thư Trần giữ chặt e8o cô, hơi dùng sức một chút, sau lưng lập tức truyền đến cảm giác ngột ngạt.
Quan Vũ Niệm muốn xoay người nhưng mỗi một khớp xươ3ng trên người đều như bị cậu đè xuống.
Hơi thở ấm áp của cậu phả lên cổ cô.
Muốn ngủ thì tự về nhà mà ngủ, cô không hề muốn ngủ chút nào, cũng không muốn ngủ cùng cậu! Vừa thấy Dương Thư Trần muốn kéo mình ra ngoài gặp người như vậy, Quan Vũ Niệm chỉ biết một mực ôm chặt lấy ván cửa, không chịu buông tay.
Tôi còn có việc chưa làm xong, nếu anh mệt thì tự về nhà ngủ đi, biệt thự nhà họ Nghiêm quá lớn, tôi sợ!
Ai nói với cô là tôi muốn về nhà?
Dương Thư Trần dừng bước, thân hình cao ngất, động tác như quay chậm, từ từ quay đầu lại nhìn cô, môi mỏng mấp máy, nhấn rõ từng chữ.
Tôi muốn đến nhà cô, ngủ trên giường của cô.
...
Kiếp này ăn nói cợt nhả, kiếp sau nhất định sẽ bị diêm vương cắt lưỡi! Giường của cô không thiếu người ngủ, cũng không muốn cho cậu ngủ.
Quan Vũ Niệm trừng mắt:
Tôi từ chối!
ở công ty bị cậu bắt nạt thì thôi đi, cậu lại còn muốn tới tận nhà bắt nạt à.
Công lý ở đâu? A!
Xem ra cô đã quyết định công khai với tôi rồi...
Dương Thư Trần dời mắt khỏi cô, đẩy bàn tay đang đặt trên nắm cửa của cô ra, kéo cô đi ra ngoài.
Quan Vũ Niệm bị bắt đi từng bước một tới cửa, mỗi một bước đều giống như dẫm lên lưỡi dao, lo sợ sốt sắng hệt như lửa cháy tới nơi, ấy vậy mà người đàn ông đang ôm lấy cô còn đếm ngược:
Ba...
Dường như cậu phát hiện thân thể cô cứng đờ,9 môi mỏng chậm rãi chuyển qua tai cô, khẽ nói:
Tôi không muốn làm cô tổn thương, nhưng tôi không ngăn được cô tự làm tổn thương chính m6ình.
...
Uy hiếp! Đây rõ ràng là uy hiếp trắng trợn! Quan Vũ Niệm vừa nghĩ tới mức độ được hoan nghênh của Dương Thư Trần, lại nghĩ n5ếu chuyện hai người bọn họ quần áo xốc xếch cùng nằm trên một chiếc giường bị đồn ra ngoài, đừng nói ở lại CJ, cô nghi ngờ an toàn cá nhân của cô cũng sẽ bị uy hiếp! Cô cố gắng giữ bình tĩnh, hắng giọng một cái, làm ra vẻ không chút sợ hãi.
Anh muốn thế nào?
Những lời này phải để tôi hỏi cô mới đúng.
Dương Thư Trần thu hết mọi phản ứng của cô vào mắt, nhếch miệng cười xấu xa.
Em nhìn cũng nhìn rồi, ôm cũng ôm rồi, rốt cuộc em muốn làm gì anh?
Quan Vũ Niệm:
...
Chỉ cần không biết xấu hổ thì sẽ là thiên hạ vô địch.
Hiện tại đầu óc Quan Vũ Niệm hoàn toàn trống rỗng, để mặc cho Dương Thư Trần nắm tay mình, lôi kéo mình đi ra ngoài.
Không ngủ ở đây,lúc nào cũng có người tới quấy rối, chúng ta đổi sang nơi khác.
Ê ê!
Hai...
Chịu? Hay không chịu? Cô cảm thấy đáp án nào cũng là một con đường chết.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.