• 7,731

Chương 2645: Bước từng bước vào cái bẫy của cậu (2)


Nói cách khác, cho dù bây giờ cậu có bóp chết cô ở đây cũng không ai phát hiện ra.


Cậu Trần, giết người là phạm pháp đó, anh bình tĩnh 8lại một chút được không?

Đến lúc ý thức được mình vừa nói gì, cô chỉ hận không cắn đứt lưỡi luôn cho 6rồi.
Người vẫn luôn trêu ghẹo người khác không phải là Dương Thư Trần sao? Sao bây giờ lại biến thành cô giải thích thế này...

Hửm?
Dương Thư Trần đợi hồi lâu không thấy cô trả lời, mặt lạnh đi mất phần.
Khuôn mặt anh tuấn ấy một khi lạnh đi là thật sự rất đáng sợ.
Ngôi miếu nhỏ nhà cô nào có gì có thể cung cấp cho vị tôn đại thần như cậu Ba nhà họ Nghiêm này chứ.

Nhà tôi dạy dỗ rất nghiêm khắc, nếu tôi đã bị cô sàm sỡ thì cô phải chịu trách nhiệm với tôi, chuyện khác thì bỏ đi, từ nay về sau cô là người của ai, trong lòng đã biết rõ chưa?
Dương Thư Trần buông tay khỏi cằm cô mà đưa tay mân mê từng đường nét khuôn mặt ấy, lướt qua gò má đang căng thẳng rồi đến lúm đồng tiền bên khóe miệng cô.
Lúm đồng tiền thật sâu, khẽ cười là lộ rõ, rất đáng yêu, giống như một chú mèo nhỏ chỉ hi vọng chủ nhân xoa đầu, nhưng hết lần này đến lần khác lại không chịu nghe lời chủ nhân.
Sao cô lại cảm thấy ánh mắt Dương Thư Trần nhìn cô lúc này như muốn ăn cô luôn vậy? Hơn nữa, cậu Trần à, khi mà cậu nói nhà cậu dạy dỗ rất nghiêm khắc, liệu cậu có từng nghĩ tới chuyện lần đầu tiên đến nhà cô đã chiếm giường của cô, khiến cô phải chạy ra phòng khách ngủ không? Quả nhiên cậu đẹp thì cậu có lí, cùng là trêu ghẹo người khác nhưng cậu trêu ghẹo người ta thì lại là có lí lẽ, còn cô chỉ là muốn giải thích những hiểu lầm, cuối cùng lại biến thành bội tình bạc nghĩa.

Cả đời này ai mà không gặp phải một vài tên cặn bã chứ, anh coi như may mắn đi, cho dù bị người ta trêu ghẹo3 thì cũng đâu có mất đi sự trong sạch đúng không nào?


Thật ra thì có thể nghĩ thoáng một chút, anh là đàn ông, cũng không thua thiệt 9gì.
Quan Vũ Niệm lúng túng nói mấy câu không hề có logic.
Cậu Trần, có phải anh nhầm lẫn gì không đấy? Giữa hai người họ còn chưa xảy ra chuyện gì, sao cô lại phải chịu trách nhiệm? Quan Vũ Niệm nghẹn họng, giương mắt nhìn khuôn mặt như bị người khác vất bỏ của Dương Thư Trần, quả thực không biết phải nói gì.

Anh muốn tôi chịu trách nhiệm thế nào?
Quan Vũ Niệm vất vả lắm mới nói được một câu.
5
Ý cô là, cô không định chịu trách nhiệm ấy hả?
Bàn tay đang siết cằm cô bỗng nhiên tăng thêm sức mạnh, tựa như nghiến răng nghiến lợi vậy.
Này!
Hơn nữa Quan Vũ Niệm biết rõ người trước mặt là một tên sói đội lốt cừu, lỡ đắc tội cậu thì chẳng biết mình sẽ chết thế nào đâu...

Biết rồi, đương nhiên là tôi biết chứ! Tôi là người của cậu Trần, chỉ của một mình anh thôi.
Quan Vũ Niệm giơ ba ngón tay lên thề, ánh mắt tràn đầy sự chân thành.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.