Chương 265: Người trong lòng anh (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 691 chữ
- 2022-02-06 12:49:38
Còn chuyện này.
Trợ lý Kim chần chừ mấy giây mới trả lời,
Cậu Trì không có phản ứng gì cả.
Không có phản ứng gì sao?
Hạ Trường Duy8ệt ngớ người.
Trailer đặc sắc như vậy mà anh lại không có biểu hiện gì, là mặt đơ sao? Vậy cuối cùng anh thích hay là không thích đây? 3
Cô Hạ, còn chuyện gì nữa không?
Không, không có...
Hạ Trường Duyệt xua tay, xị mặt xuống, nhìn trợ lý Kim rời đi.
Nhưng nghe lén rất lâu, Hạ Trường Duyệt cũng không nghe được chút âm thanh nào ở bên trong.
Trái lại, điện thoại của cô lại bỗng dưng reo lên.
Hạ Trường Duyệt giật nảy mình, vội vàng ôm điện thoại đi về phía đầu cầu thang, trốn trong lối thoát hiểm để nghe điện thoại.
Vất vả của chúng ta đã là gì, tôi thương cho Tổng Giám đốc kia.
Họp suốt cả ngày hôm qua, hôm nay còn phải họp tiếp, thật sự là quá cực khổ cho nam thần của tôi rồi.
Một người khác đáp.
Trả lại nam thần cho cô đấy.
Đển Tập đoàn Nghiêm thị chưa? Nói chuyện với Nghiêm Thừa Trì thể nào rồi?
Giọng nói bình thản của Hương Phong vang lên rõ ràng từ đầu dây bên kia.
...
Hạ Trường Duyệt cúi đầu nhìn xuống chỗ mình đang đứng, rồi lại ngẩng lên nhìn qua phòng làm việc của Nghiêm Thừa Trì.
Đến thì đã đến rồi, nhưng không dám đi vào, rốt cuộc cô đang làm cái gì đây? Hạ Trường Duyệt ngượng ngập sờ lên mũi mình, nuốt ực một cái,
Tôi vừa mới tới, đang chuẩn bị đi vào.
Cúp máy, Hạ Trường Duyệt giơ tay vỗ mạnh vào mặt mình.
Tổng Giám đốc của chúng ta ưu tú như vậy, làm sao mà để ý đến chúng ta được? Cô xem, bộ phận thư ký của chúng ta nhiều người đẹp như thế, Tổng Giám đốc có nhìn ai lâu hơn không?
Nói đến lại thấy chạnh lòng.
Các cô nghĩ xem, có phải Tổng Giám đốc có bệnh không tiện nói không? Là người đàn ông độc thân kim cương bậc nhất thành phố G, thể mà lại không có bóng hồng nào bên cạnh, vậy cũng giữ
mình trong sạch quá rồi.
Cô thì biết cái gì, tôi nghe nói Tổng Giám đốc đã có người yêu sâu đậm từ lâu, độc thân nhiều năm như vậy là đang chờ người đó trở về, không biết cô gái nào tốt số như vậy...
Vừa bước ra, cô lại vô thức rụt chân về.
Haizz, mấy trưởng phòng kia có vấn đề, nhưng vất vả vẫn là bộ phận thư ký của chúng ta.
Mở thêm hai cuộc nữa, hôm nay chúng ta còn phải làm thêm giờ để chỉnh sửa tài liệu.
Một giọng trong trẻo hạ giọng nói nhỏ.
Sau đó cô áp cơ thể nhỏ nhắn lên cánh cửa, muốn nghe xem bên tr5ong có động tĩnh gì.
Vừa rồi cô thấy có mấy thư ký đi theo anh vào phòng làm việc, bây giờ hẳn là bên trong còn có người.
Nếu anh nổi giận, ắt phải có tiếng mới đúng.
Hạ Trường Duyệt, mạnh mẽ lên, mày đến để báo cáo công việc, người ta không ăn thịt mày đâu!
Sau khi tự trấn an mình, cô đang định mở cửa thoát hiểm đi ra thì bên tai đột nhiên vang lên một loạt tiếng bước chân.
Hình như có người đang đi về hướng này.
Bây giờ người sắp9 có chuyện là cô.
Hạ Trường Duyệt ôm dũng khí thà chết không lùi, đi đến văn phòng của Tổng Giám đốc.
Vừa đi đến cửa, tim cô dư6ờng như đã dâng đến cổ họng, cô giơ tay lên mấy lần nhưng lại bỏ xuống.
Hạ Trường Duyệt nấp đằng sau lối thoát hiểm, thân hình nhỏ nhắn khẽ cứng đờ.
Ban đầu cô chỉ muốn đợi bọn họ đi khuất sẽ đi ra, không ngờ lại phải nghe lén thế này, càng không ngờ sẽ nghe thấy mấy cô thư ký bàn tán về Nghiêm Thừa Trì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.