Chương 2679: Động lòng (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 602 chữ
- 2022-02-19 10:41:17
Rượu vang lần trước tôi mua đâu?
Dương Thư Trần đột nhiên hỏi.
Dứt lời, cậu đứng dậy, đi về phía tủ đồ của cô, lấy một chai r8ượu vang ra rồi rót cho mỗi người một ly, sau đó đặt ly rượu xuống trước mặt cô.
Rõ ràng Dương Thư Trần không hề làm gì mà sao cô lại cảm thấy mình lại tức nghẹn thể này.
Sao lại không uống thế?
Dương Thư Trần ngồi xuống, ung dung buông ly rượu, cầm dao nĩa lên rồi cắt một miếng thịt, ưu nhã đưa lên miệng.
Um.
Quan Vũ Niệm định né tránh thì ngang hông cô xuất hiện một cánh tay, cố định cô ở chỗ ngồi.
Dương Thư Trần đã ngồi bên cô lúc nào, thay cô cắt thịt bò, dùng nĩa đưa lên miệng cô.
Cô vừa định mở miệng nói chuyện, miếng thịt đã đưa ngay vào miệng.
Bít tết phải kết hợp với rượu vang thì mới có thể cảm nhận được vị thịt đậm nhất.
Dương Thư Trần cầm ly rượu của cô, đưa đến bên miệng cô.
Thấy cô vẫn nhất quyết không phối hợp, cậu bèn uống một ngụm rồi cúi người chặn môi cô!
Uống chút rượu vang cho dễ ngủ.
Dương Thư T3rần vừa nói vừa đưa ly rượu còn lại lên miệng.
Yết hầu gợi cảm chuyển động theo động tác ngửa đầu uống rượu của cậu, quyến rũ 9vô cùng.
...
Ngon thật đấy.
Nhất định là cô đa nghi rồi, Dương Thư Trần chỉ vừa mới lấy rượu ra thôi, sao trong thịt có thể có mùi rượu được chứ.
Ăn thịt! Ăn bít tết đi! Quan Vũ Niệm run rẩy, nhanh chóng cắt thịt rồi nhét vào miệng, nhai hai ba lần rồi nuốt xuống.
Cô không dám để bản thân dừng lại, bèn cắt tiếp một miếng thịt.
Cô không uống rượu đã không đỡ được cám dỗ của cậu, ngộ nhỡ uống nhiều rồi...
Trong đầu Quan Vũ Niệm thoáng xuất hiện hình ảnh mình mất khống chế rồi giở trò với Dương Thư Trần, cả người run rẩy! Không được! Cô nhất định phải kìm lại.
Hai tay Quan Vũ Niệm nắm chặt dao nĩa, nhìn chằm chằm ly rượu trước mặt.
Ánh đèn đong đưa chiếu xuống, ly rượ6u vang đột nhiên trở nên thật thu hút.
Màu sắc ma mị quyến rũ này hệt như đôi môi Dương Thư Trần...
Hai tay nắm dao nĩ5a của cô siết chặt lại, hô hấp cũng gấp gáp.
Sao bít tết lại có chút vị của rượu vang, Quan Vũ Niệm ăn được vài miếng mới nhận ra, hơi bất ngờ nhìn về phía Dương Thư Trần.
Ngon không?
Dương Thư Trần như không hiểu cô nghi ngờ gì, chỉ hời hợt hỏi, rồi cậu lại tiện tay cắt một miếng đưa lên miệng.
Đôi môi mỏng dính chút sốt, cong cong thật đẹp...
Quan Vũ Niệm nhìn đến nỗi xuất thần.
Hôm nay cô đã quá mệt mỏi rồi sao? Tại sao chỉ nhìn Dương Thư Trần thôi lại xuất hiện những suy nghĩ kì quái như vậy? Nếu cứ tiếp tục thế này, chưa cần Dương Thư Trần động vào cô, cô sẽ chủ động nhào vào người cậu mất...
Tửu lượng của tôi không tốt.
Nghe cậu nhắc nhở, Quan Vũ Niệm đẩy ly rượu trước mặt ra xa.
Nhìn xem, cô quá căng thẳng, đến cả vị giác cũng có vấn đề rồi.
Ngon thì ăn nhiều một chút, ăn cả phần của tôi đi.
Quan Vũ Niệm ăn thêm vài miếng, cảm thấy có gì đó không đúng mới ngừng lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.