Chương 2697: Là quân tử hay là tiểu nhân? (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 511 chữ
- 2022-02-19 10:41:17
Cô gào lên với bóng lưng của cậu.
Dương Thư Trần vừa tới cửa nhà tắm bèn dừng lại, quay đầu nhìn cô một cái.
Cậu nở nụ cười khẽ như quyến rũ trẻ con, ngón tay thon dài lướt qua làn môi mỏng, trao cho cô một nụ hôn gió.
Thân thể trần trụi của Dương Thư Trần bước ra từ bên trong, trên lồng ngực cường tráng vẫn còn bọt nước, thỉnh thoảng có một giọt nước trượt từ trên cơ ngực rắn chắc của cậu xuống dưới, quyến rũ nói không nên
lời...
Hai bộ âu phục hai bộ đồ ngủ thì thôi đi, còn tặng thêm một bộ đồ bình thường nữa làm gì hả?
Trợ lý không cần hiểu chuyện quá đâu! Dương Thư Trần chỉ muốn mượn giường trong nhà cô ngủ chứ không phải ở chung với cô đâu, bây giờ cô giải thích còn kịp không?
Thật ra bọn tôi...
Cô Quan, nếu như không còn chuyện gì khác nữa thì tôi đi trước nhé.
Trợ lý khẽ gật đầu với cô rồi rời đi.
Quan Vũ Niệm ôm quần áo, ủ rũ cúi đầu đi vào trong.
Cô dùng gót chân đạp cửa thì nghe thấy trong phòng tắm truyền tới giọng nói của tên không biết xấu hổ nào đó:
Tiểu Niệm Niệm, quần áo của tôi.
...
Quan Vũ Niệm vờ như không nghe thấy.
Nhưng đợi đến khi trợ lý mang quần áo tới, cô lại xoắn xuýt.
Cô Quan, đây là hai bộ đồ ngủ, đây là hai bộ âu phục, tôi còn chuẩn bị cho cậu chủ một bộ đồ bình thường để dự phòng, đều cần phải treo lên hết, làm phiền cô nhé.
T3iểu Niệm Niệm, tốt nhất là cô đừng cầm.
Thời tiết nóng quá, trước giờ tôi thích khỏa thân trong nhà đó.
...
Qua9n Vũ Niệm kinh ngạc trừng mắt, trong đầu tưởng tượng ra ngay hình ảnh thân thể trần trụi của Dương Thư Trần, bức tranh tra6i đẹp đi tắm lúc ẩn lúc hiện trước mặt cô! Đầu óc cô nóng bừng, cảm thấy như mình sắp chảy máu mũi...
Cô vội vàng 5đưa tay che mũi rồi chạy về phòng mình, đóng cửa phòng lại.
Không còn nhìn thấy Dương Thư Trần, không còn nghe thấy giọng nói của cậu, cô mới cảm thấy hít thở thoải mái.
Cô ôm quần áo tới ghế sofa rồi ném hết lên trên ghế.
Treo lên gì chứ hả? Muốn treo thì Dương Thư Trần tự treo đi, cô không dọn giúp cậu đâu! Cũng không cho cậu mượn giường để ngủ! Trong nhà cô chỉ có một cái giường, cho cậu mượn rồi cô ngủ ở đâu đây? Quan Vũ Niệm oán thầm trong lòng, đang nghĩ xem làm cách nào đuổi Dương Thư Trần đi thì nghe thấy tiếng phòng tắm được mở ra từ bên trong.
Quan trọng nhất là, cậu không mặc quần áo thật...
Quan Vũ Niệm lấy hai tay che mắt, bật dậy khỏi ghế sofa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.