• 7,731

Chương 2708: Ghen tuông bùng phát! (7)


Quan Vũ Niệm vừa định hỏi cậu bị làm sao, mũi đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn.

Là hương vị của món ăn gia đình.
Ăn cơm bớt nói chuyện, không lẽ cậu không biết?
Hơn nữa cô đã ăn cậu bao giờ đâu, ai biết ăn ngon hay không...
Cô3 còn tưởng cậu bảo cô ăn cùng là ăn mấy món gọi bên ngoài, không ngờ cậu thực sự tự làm.

Đã nói sẽ nấu cơm cho cô một tuần, c9ô yên tâm ăn là được.
Dương Thư Trần hờ hững nói rồi đi lên trước, đè cô ngồi xuống sofa, nhét đũa vào tay cô.
Người này, một ngày không nói vài câu ngả ngớn thì không phải là cậu nữa.
Quan Vũ Niệm tự động miễn dịch, cậu không ăn thì mình cô ăn. Lúc trước làm thư ký của cậu, bị cậu bắt làm nô dịch, bây giờ phải ăn lại cho bằng hết!

Khụ khụ!
Quan Vũ Niệm vừa ngậm một miếng cơm, suýt nữa phun hết ra ngoài.
Cô rướn cổ nuốt xuống, suýt nữa đã nghẹn chết rồi. Cô bèn lườm Dương Thư Trần một cái, sau đó hung hăng trợn mắt trừng cậu!

Sắc đẹp thay cơm.
Dương Thư Trần hé môi mỏng, phun ra một câu.

...
Cô không kịp đề phòng, lại bị đùa giỡn nữa rồi.
Cô ng8ẩng đầu, quả nhiên phát hiện ra thức ăn trên bàn trà trong phòng nghỉ, ngạc nhiên chạy lên phía trước.

Anh làm à?

Nghĩ tới đây, Quan Vũ Niệm lại không thể không cảm thán gene nhà họ Nghiêm quá mạnh, nhan sắc cao, IQ cao đã đành, còn có tài nấu nướng...
Quả thực không cho kẻ khác một con đường sống.

Tiểu Niệm Niệm, mặt cô đỏ rồi.
Như thể biết rõ cổ đang liên tưởng tới hình ảnh gì, Dương Thư Trần nói trúng tim đen của cô.

Trong phòng quá nóng, tôi nóng mà thôi.
Quan Vũ Niệm rướn cổ giải thích cho mình.

Ngon không?
Dương Thư Trần ngồi đối diện cô, cầm đũa nếm thử một miếng.

Ngon!
Quan Vũ Niệm không kén ăn, chỉ cần là cơm canh nóng hổi cô đều thích, hơn nữa mấy món Dương Thư Trần làm thực sự không tệ, có tiềm năng làm đầu bếp.
Quan Vũ Niệm c6ũng không khách sáo, cố suy nghĩ lung tung cho tới tận trưa, đã đói tới mức bụng dán vào lưng rồi. Cô bèn nhận lấy đôi đũa, bắt đầu gắ5p lấy gắp để.
Ăn vài miếng, thấy cậu chỉ ngồi im nhìn mình, Quan Vũ Niệm nhịn không được hỏi:
Anh không ăn hả?

Cũng không biết con cái của Dương Thư Trần sau này có yêu nghiệt giống cậu hay không...

Đồ ăn ngon hay là tôi ngon?
Dương Thư Trần lại hỏi.
Đánh chết cũng không thể để Dương Thư Trần biết cô có suy nghĩ không nên có với cậu...

Tôi còn cho rằng cô muốn ăn tôi, muốn phát nóng luôn.
Dương Thư Trần hé môi mỏng, lời chọc ghẹo hạ bút thành văn.
Dứt lời, khóe môi cậu cắn đầu đũa, đôi mắt tà mị tỏa ra ánh nhìn câu hồn, chỉ thiếu điều nói: Tiểu Niệm Niệm, tới đây, tới ăn tôi đi...


...
Quan Vũ Niệm dứt khoát không đếm xỉa tới Dương Thư Trần lẳng lơ gọi mời ngay trước mắt mình, tập trung vào đồ ăn trước mặt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.