Chương 2733: Thân phận của three bại lộ! (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 656 chữ
- 2022-02-19 10:46:33
Dương Thư Trần không định cho cô biết cậu chính là Three, cho nên nhất định phải giả vờ, cậu cũng không biết cô chính là người khô8ng ngừng khiêu khích cậu...
Nếu Chương Viên Uyển có thể an phận làm quản lý Chương, ngoan ngoãn làm việc thì cậu có thể c3ho cô ta một cơ hội tiếp tục ở lại CJ học tập, tiếc là chẳng những cô ta không biết khiêm tốn mà ngày càng phách lối.
Ăn lẩu mà còn ăn rau, cuộc đời của anh chán ghế.
Quan Vũ Niệm cho một con tôm vào miệng rồi nhìn người đang gắp rau trong nồi lẩu bằng ánh mắt ghét bỏ.
Một giây sau, Dương Thư Trần bỏ phần rau đã chín vào trong bát của cô.
Nói mình có giác quan thứ 5sáu, có thể nhìn thấy quá khứ và tương lai?
Anh mới là heo ấy. Tôi giúp anh mà anh còn mắng tôi, anh có lương tâm không hả?
Quan Vũ Niệm bưng ly nước lên uống một ngụm rồi mới mắng.
Cả hai đều có bí mật riêng, chẳng hiểu sao lại đạt được một nhận thức chung nào đó.
Đói quá...
Quan Vũ Niệm bưng đĩa tôm ở gần mình nhất rồi trút vào trong nồi.
Nồi nước lẩu cay nồng đỏ rực, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta thèm nhỏ dãi!
Khác với sự hào phóng của cô, Dương Thư Trần bưng một đĩa rau lên rồi đổ vào nồi lẩu thơm ngon, chậm rãi khuấy lên.
Nếu9 cô ta cứ khăng khăng đi tìm đường chết như vậy, Dương Thư Trần chỉ có thể cho cô ta được toại nguyện.
Chỉ khổ cho cậu gi6ờ phải đối mặt với sự nghi ngờ của Quan Vũ Niệm, cậu không biết phải giải thích như thế nào...
Cô có thể nhận ra tốc độ của Three nhanh hơn cô, nếu không phải cô bắt đầu phá giải virus trước, chỉ sợ người phá giải cuối cùng không phải là cô.
Trong khoảng thời gian chênh lệch ngắn ngủi như vậy, sao cô biết ai đang phá giải được chứ...
Cậu nhất định phải làm cô buồn nôn trong khoảng thời gian dùng bữa hạnh phúc hay sao?
Cậu thích ăn rau như vậy thì cho cậu hết đấy!
Mời quý khách dùng.
Nhân viên phục vụ ân cần mời chào rồi nhanh chóng ra khỏi phòng.
Trong phòng yên tĩnh trở lại. Hai người vừa nãy còn nói chuyện giờ đã im bặt, như thể cảm thấy đề tài này quá nguy hiểm đối với mình, bèn né tránh theo bản năng.
Cô lại càng không biết Chương Viên Uyển dám cướp công của cô để vào phòng lập trình.
Thưa quý khách, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi.
Nhân viên phục vụ đẩy xe thức ăn lên, bày từng địa nguyên liệu còn tươi sống lên trên bàn.
Ăn hết cũng chẳng béo lên, có ăn cũng như không, tôi thấy cô hợp ăn rau hơn đấy.
...
Quan Vũ Niệm nghe thấy lời câu nói bèn cúi đầu nhìn thoáng qua miếng rau trong bát mình, hàng lông mày cau lại thành một đường thẳng.
Cô nói năng hùng hồn như vậy nhưng trong lòng lại hơi chột dạ.
Cô có thể nói lúc ấy người phá giải virus không chỉ có mình cô thôi sao?
Quan Vũ Niệm đảo mắt rồi đưa tay trút hết đĩa bí đao vào nồi. Sau khi nước sôi, cô chẳng nói chẳng rằng lấy muôi vớt hết bí ra, bỏ vào bát của Dương Thư Trần.
Anh thích ăn rau như vậy thì cho anh hết, không cần cảm ơn!
Quan Vũ Niệm bưng bát của mình lùi lại phía sau, lại gắp thêm một miếng thịt bò từ trong nồi vào bát mình.
Lát thịt bò nóng hổi thơm ngon, hòa quyện với hương vị cay nồng khiến người ta thèm nhỏ dãi!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.