Chương 2750: Không cần tìm nữa, ngay trước mắt em (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 604 chữ
- 2022-02-19 10:51:55
nhanh chóng hỏng mất!
Giọng nói của Quan Vũ Niệm đã bắt đầu thay đổi.
Đã lâu cô không gặp phải loại virus nào ghê gớm như vậ8y.
Gương mặt đẹp trai, ngũ quan nổi bật xuất ch5úng của cậu, nhìn từ góc độ nào cũng thấy giống như một tác phẩm kỳ công của thượng đế.
Ánh sáng lờ mờ chiếu vào mặt cậu, đổ bóng trên mũi cậu khiến nó trông càng cao hơn nữa.
Biểu cảm lạnh nhạt, ánh mắt bình tĩnh trên mặt cậu, cứ như cho dù xảy ra chuyện gì cũng không ảnh hưởng tới cậu, có cậu ở đây, không có chuyện gì phải lo lắng...
Chỉ nhìn một cái, tâm trạng căng thẳng của Quan Vũ Niệm đã trở nên bình tĩnh một cách lạ lùng.
Nhưng rất nhanh, cô đã hoàn hồn lại, đè bàn tay đang muốn chạm vào con chuột của Dương Thư Trần xuống.
Virus đang nhanh chóng sao chép, anh đừng lộn xộn, chúng ta không tìm được Three thì chỉ có thể đi mời Ninh Phong Khải, có anh ấy ở đây có lẽ sẽ có cách.
Quan Vũ Niệm thấy Dương Thư Trần chuẩn bị tự mình ra tay, cho rằng cậu cuống lên cái gì cũng có thể thử, quên mất mình không biết gì về máy tính bền vội vàng an ủi cậu.
Chỗ đáng sợ nhất của loại virus này chính là người tạo ra nó sẽ lợi dụng thao tác của đối thủ để tăng tốc độ tấn công cho virus của bản thân.
Nếu gặp phải người nào không biết, thao tác càng nhiều lần tốc độ máy tính bị đánh chiếm sẽ càng nhanh!
Cô vẫn luôn cho rằng loại virus mà cô đọ sức với Three đã là ghê gớm nhất, nhưng thật không ngờ hôm nay lại gặp phải một loại hìn3h virus chưa bao giờ nhìn thấy.
Ở đây chỉ có một mình cô cộng thêm một Dương Thư Trần cái gì cũng không biết, nếu không gọi người, c9ô không thể ngăn cản sự xâm nhập của loại virus này.
Dương Thư Trần...
Quan Vũ Niệm vừa định xoay người đi ra ngoài gọi Ninh Phong6 Khải thì đã thấy Dương Thư Trần đột nhiên tiến lên, kéo ghế ngồi xuống trước máy tính.
Không cần.
Dương Thư Trần nghe cô nhắc tới Ninh Phong Khải, trong mắt toàn là tia sáng lập lòe, đồng tử tối sầm lại, lạnh lùng đáp.
Anh đang nói vớ vẩn cái gì vậy, anh có biết máy tính đang bị tấn công hay không, bây giờ ngoại trừ Three thì người thích hợp nhất là Ninh Phong Khải. Anh bình tĩnh một chút trước đi, đừng có sờ mó lung tung, bây
giờ tôi lập tức đi gọi Ninh Phong Khải, anh ấy nhất định sẽ tới giúp một tay...
Quan Vũ Niệm vừa chuẩn bị xoay người, Dương Thư Trần đã giữ cổ tay cô lại, môi mỏng hé mở:
Có tôi ở đây, không cần Ninh Phong Khải.
Anh? Anh đang đùa với tôi hả? Dương Thư Trần, bây giờ không phải lúc thể hiện.
Tay Quan Vũ Niệm bị giữ chặt, không tài nào đi được. Thấy tốc độ tấn công của virus đã nhanh tới mức không khống chế được nữa,
có sốt ruột tới mức giậm chân.
Tôi không đùa.
Đôi mắt Dương Thư Trần sâu thẳm, thầy cô vì lo lắng cho mình mà trên trán lấm tấm mồ hôi, giọng điệu trở nên dịu dàng.
Anh không nói đùa, vậy thì anh điên rồi! Anh tưởng anh là Three...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.