Chương 2835: Lời anh nói đều là thật sao? (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 616 chữ
- 2022-02-19 04:52:33
Bị nhốt lại là đáng đời.
Em có biết vì sao ba không cho em đi ra ngoài không?
Nghiêm Thư Mạt bưng bánh ngọt đi tới sofa, c8hậm rãi nhấc làn váy lên, tao nhã ngồi xuống. Cô đưa tay bưng chén trà lên, uống một ngụm rồi chép miệng, ra vẻ
thần bí.
Lần trước em có thể xông ra là em lợi hại, nhưng ba cũng nương tay tha cho em. Có điều lần này thì khác, ba đã quyết tâm nhố9t chặt em.
Lúc đó bọn họ còn nhỏ, nhiều chuyện cũng không nhớ rõ. Thế nhưng họ vĩnh viễn không quên được cảnh tượng lúc Dương Thư Trần được tìm thấy, toàn thân toàn đầy máu, không hề nhúc nhích. Lúc đó, bọn họ đều
cho rằng cậu đã không còn sống rồi.
Có một số việc, cho dù đã mười năm trôi qua nhưng khi nhớ lại vẫn rõ ràng như mới xảy ra...
Người em thích là Quan Vũ Niệm, không phải ba cô ấy, việc này không liên quan tới cô ấy!
Dương Thư Trần đi tới trước mặt cô, rũ mắt nhìn cô:
Mạt Mạt, chị gặp cô ấy rồi, chị cảm thấy cô ấy sẽ hại em sao?
Sẽ không.
Nghiêm Thư Mạt chu miệng, một tay chống cằm, nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, phát hiện mình bị Dương Thư Trần gài bẫy rồi. Thế là cô bèn lắc đầu.
Chuyện bọn chị đang lo lắng bây giờ không phải là Tiểu Niệm Niệm sẽ hại em, mà là ba cô ấy.
Nghiêm Thư Mạt tao nhã không được ba giây, tính tình hoạt bát kiềm chế không nổi bèn khoanh chân ngồi trên sofa. Hai mắt cô trừng lớn, nhìn vẻ mặt dửng dưng của Dương Thư Trần.
Tam Nhi, em không sợ à?
Người suýt chết lúc đó là cậu đấy.
Bởi vì tấm ảnh đó?
Dương Thư Trần xoay người, thân thể cao ngất tỏa ra hơi thở lạnh lẽo.
Tấm ảnh kia6 chính là chứng cứ phạm tội! Có thể chứng minh ba của Tiểu Niệm Niệm không chỉ là kẻ cầm đầu bọn bắt cóc em lúc trước mà còn rất có5 thể là người suýt nữa giết chết em, lừa em trở về giam lỏng cũng là
vì sự an toàn của em.
...
Bây giờ ba cô ấy đã mất tích, ai biết có xuất hiện hay không, nhỡ ngày nào đó đột nhiên xuất hiện thì sao?
Nghiêm Thư Mạt hỏi với vẻ mặt cảnh giác.
Cô vất vả lắm mới có được một thằng em trai, còn chưa cưới được em dâu đâu đấy. Lỡ
ngỏm
luôn như vậy thì đáng thương biết bao!
Hơn nữa, ba chỉ dọa em thôi, ông ấy sẽ không thật sự làm hại Tiểu Niệm Niệm...
Nhưng bây giờ không liên lạc được với cô ấy!
Dương Thư Trần đột nhiên lên tiếng ngắt lời Nghiêm Thư Mạt.
Cái gì?
Nghiêm Thư Mạt ngẩn ra, bả vai đã bị Dương Thư Trần nắm lấy.
Lúc em rời đi, cô ấy còn yên lành, nhưng bây giờ gọi điện không ai nhận, em nhờ bảo vệ đến phòng cô ấy gõ cửa cũng không có ai mở, chị nói cô ấy có gặp nguy hiểm gì không?
...
Nghiêm Thư Mạt há hốc miệng, ánh mắt cũng trở nên lo lắng. Chần chừ vài giây, cô mới hạ quyết tâm.
Chị có thể giúp em đi ra ngoài, nhưng em phải hứa với chị là bảo vệ bản thân thật tốt, cũng phải bảo vệ cả Tiểu Niệm Niệm nữa!
Bây giờ mới giống chị gái này!
Dương Thư Trần nở nụ cười, vươn tay xoa đầu cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.