Chương 2880: Tôi vẫn là tôi (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 571 chữ
- 2022-02-19 04:58:04
Sự ỷ lại cô dành cho cậu chỉ là ở trong mơ thôi sao?
Dương Thư Trần vừa định đứng dậy, người trước mặt cậu đã vì quá8 căng thẳng mà ngã lăn xuống giường.
Quan Vũ Niệm!
Dương Thư Trần hốt hoảng, muốn giữ lấy cô nhưng chỉ có thể trơ3 mắt nhìn cô ngã ngay trước mặt mình. Cả người cô ngã lăn trên mặt đất, rên rỉ một tiếng, sau đó quấn chặt chăn, cách cậu x9a hơn
một chút...
Cậu Dương, xảy ra chuyện gì vậy?
Bác sĩ và y tá nghe tiếng chạy tới, thấy tình hình tro6ng phòng bệnh thì đều ngỡ ngàng sửng sốt.
Y tá vội vàng tiến lên nâng Quan Vũ Niệm dậy, muốn đỡ cô lên giường kiểm 5tra, nhưng Quan Vũ Niệm vẫn luôn tránh né phương hướng của Dương Thư Trần, dùng sức cắn chặt môi, không chịu nằm xuống, trong
mắt tràn đầy kháng cự đối với cậu...
Nơi này giao cho mọi người, tôi ra ngoài hút thuốc.
Mắt Dương Thư Trần đau xót, chậm rãi đứng thẳng lên, đi ra ngoài như không có việc gì.
Cậu vừa ra khỏi phòng bệnh, thấy Quan Vũ Niệm chịu nằm lại trên giường, tim cậu như bị ai bóp nghẹt. Cậu không thật sự rời đi mà đứng dựa trên vách tường, nhắm mắt lại.
Ánh mắt Dương Thư Trần trở nên ảm đạm, chậm rãi dời mắt, nhìn về phía bác sĩ:
Tình trạng cô ấy thế nào?
Cô Quan đã hạ sốt, có thể xuất viện tĩnh dưỡng được rồi.
Bác sĩ trả lời một cách chuyên nghiệp.
Nghe vậy, ánh mắt Dương Thư Trần hơi lóe lên:
Đã nói với cô ấy chưa?
Quan Vũ Niệm nhanh chóng được kiểm tra toàn diện. Bác sĩ tháo ống nghe xuống, ra khỏi phòng bệnh, thầy Dương Thư Trần đang đứng ngoài cửa thì đờ ra. Sau đó chỉ thấy Dương Thư Trần ra hiệu chở lên tiếng rồi
ghé mắt nhìn vào phòng bệnh.
Quan Vũ Niệm đã ngủ thiếp đi trên giường, dáng vẻ điềm tĩnh như thể chỉ cần không có cậu ở bên cạnh là cô bình yên...
Nói rồi, nhưng hình như tâm trạng cô Quan không được tốt cho lắm, cũng không có phản ứng gì, chỉ là nghe xong thì cứ thể thiếp đi.
Bác sĩ muốn nói lại thôi.
Quan Vũ Niệm không phải hoàn toàn không có phản ứng, thật ra cô còn nói một câu:
Tôi có thể không xuất viện không?
Nhớ đến câu nói kia, bác sĩ nhịn không được mà lắc đầu. Đây đâu phải là lời mà bệnh nhân bình thường có thể nói, ai vào bệnh viện mà lại không muốn lập tức rời đi?
Bác sĩ nghĩ đi nghĩ lại, không dám nói lại những lời này cho Dương Thư Trần.
Tôi biết rồi, tôi sẽ cho người lo liệu thủ tục xuất viện.
Dương Thư Trần dứt lời xòng bèn ra khỏi bệnh viện.
Cậu Dương, cậu không vào xem.
Bác sĩ còn chưa kịp nói xong thì bóng dáng Dương Thư Trần đã biến mất khỏi tầm mắt.
Thực ra Quan Vũ Niệm ngủ không ngon. Cô không biết mình phát sốt, cũng không biết vì sao mình lại ở bệnh viện, ngủ một giấc tỉnh lại còn nằm trong lòng Dương Thư Trần. Chẳng qua vừa nhìn thấy cậu, từng hình
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.