Chương 2888: Tôi vẫn là tôi (13)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 593 chữ
- 2022-02-19 04:58:04
Có bí mật gì cô có thể nói cho Ninh Phong Khải mà không để bạn trai là cậu đây được biết? Trong lòng cô thực sự xem cậu là người đàn8 ông của mình sao? Hay là trong lòng cô chỉ có Ninh Phong Khởi mới có thể làm cô
hoàn toàn tin tưởng...
không biết có phải thân thể khó chịu hay không nữa...
Dì Vương đang càm ràm, vừa định hỏi Dương Thư Trần có muốn gọi bác sĩ gia đình tới xem hay không thì cậu đã lướt qua người bà, đi thẳng lên lầu, chẳng mấy chốc đã biến mất khỏi tầm mắt...
Dương Thư T3rần biết mình bây giờ rất giống một đứa trẻ vì không ăn được kẹo nên chỉ biết làm mình làm mẩy, nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện cô mu9ốn rời khỏi mình, dây thần kinh lý trí của cậu như muốn đứt
phăng ngay lập tức!
Quản gia quay đầu nhìn Dương Thư Trần đang ngồi trên ghế sau, cung kính nói:
Cậu Dương, tới rồi.
...
Đôi mắt đang nhắm chặt của Dương Thư Trần chậm rãi mở ra. Khoảnh khắc đó, tất cả mọi cảm xúc nơi đáy mắt đều biến mất, chỉ còn lại vẻ thản nhiên như một cái giếng sâu, không ai có thể hiểu được bất cứ điều
Cậu chủ, cuối cùng cậu cũng về rồi... Sao khắp người toàn mùi rượu thế này?
Thấy Dương Thư Trần từ ngoài đi vào, dì Vương vừa mở miệng đã bị mùi rượu trên người cậu làm cho choáng váng.
Bà lấy lại tinh thần, vội vàng chạy vào phòng bếp:
Tôi đi pha cho cậu chén trà giải rượu!
Chươn
Quan Vũ Niệm không biết mình đã ngủ bao lâu, chỉ cảm thấy mê man choáng váng, cho nên cứ nằm mãi.
Cô giống như chim hoàng yến mà cậu nuôi, vui thì về nhìn một cái, không vui thì ngay cả cậu đi đâu cô cũng không được biết...
Có tiếng của phòng mở ra.
gì trong đó.
Cậu vươn tay đẩy cửa xe, bước xuống, đi vào biệt thự.
Không cần đâu.
Dương Thư Trần đột ngột lên tiếng, giọng rất nhẹ. Cậu nhìn khắp bốn phía mà không thấy bóng dáng Quan Vũ Niệm, nhíu mày hỏi:
Cô ấy đâu?
Cô ấy... Ý cậu chủ là cô Quan? Cô ấy đang ở trên lầu. Nói cũng lạ, hôm qua ăn xong cơm tối, cô Quan cứ ở mãi trong phòng không chịu ra ngoài. Vừa nãy tôi gọi cô ấy dậy ăn sáng, cô ấy chỉ nói không muốn ăn, cũng
Một mình dì Vương đứng dại ra ở đó, phải lâu thật lâu sau mới kịp hoàn hồn, lẩm bẩm một câu.
Rõ ràng cậu chủ rất quan tâm cô Quan, chẳng hiểu sao lại không chịu về nhà...
không phải trơ mắt nhìn cô rời đi, từ đó về sau không bao giờ nhớ tới một người tên Dương Thư Trần...
Két...
Xe dừng lại trước biệt thự.
Cô biết Dương Thư Trần lại cả đêm không về.
Dì Vương cho rằng bọn họ cãi nhau, luôn ở bên tai cô nói tốt cho Dương Thư Trần, cho dù cô không muốn nghe cũng không có cách nào từ chối.
Thương tổn cô...
Nhìn cô đa6u, trong lòng cậu còn đau hơn cô gấp vạn lần, nhưng cậu không thể khống chế chính mình. Dương Thư Trần chỉ có thể không ngừng an ủi5 bản thân, cho dù là hận thì ít nhất trong lòng cô vẫn có cậu, chứ
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.