• 7,731

Chương 2926: Thế giới rộng lớn nhưng anh chỉ yêu mình em (2)



Tam Nhi, nếu con thực sự nhớ con bé...


Hạ Trường Duyệt vừa lên tiếng thì nghe thấy tiếng bước chân ở cầu thang truyền đến.

Lại không kiềm chế được mà hút thuốc à?
Nghiêm Thư Hãn buông tay Dịch Tiểu Linh, đi đến trước mặt Dương Thư Trần, thấp giọng hỏi.

...
Mí mắt Dương Thư Trần giật giật, không trả lời anh.
Nuôi lớn con trai để lấy con dâu, c5uối cùng lại sinh ra đứa cháu trai về cướp vợ của ông...
Một năm này, ông vừa làm ông nội vừa làm ông ngoại. Thế nhưng đứa trước là cháu trai, đứa cháu ngoại cũng là con trai nốt! Đâu ra mà song hỷ lâm môn? Là đến đòi nợ mới phải!

Tôi có đánh chết cũng không nấu cơm cho anh...


Dương Thư Trần, đó là giường của tôi.

Vừa nghi8êng đầu, bà đã thấy Nghiêm Thư Hãn ôm Dịch Tiểu Linh, trong tay còn dắt theo Nghiêm Tiểu Bảo chưa đến một tuổi, đang tập tễnh học đi.
Đứa nh3ỏ có khuôn mặt tuấn tú, mặt mày vẫn chưa hoàn toàn phát triển mà đã lộ ra nét lanh lợi của cha mẹ, vừa nhìn đã biết là một đứa nhỏ thông minh. Bé vừ9a mới xuống dưới nhà, đôi mắt to tròn đã nhìn thấy
Nghiêm Thừa Trì và Hạ Trường Duyệt. Cuối cùng, cậu bé tuột khỏi tay cha, lảo đảo những bư6ớc chân nhỏ, vượt qua Nghiêm Thừa Trì, nhào vào lòng Hạ Trường Duyệt.
Nghiêm Thừa Trì đen mặt...
Ba năm rồi, cậu sợ nhất chính là cảnh tượng náo nhiệt khi năm hết Tết đến.
Không có công việc, cậu không biết còn có cách gì có thể áp chế nỗi nhớ mong của cậu dành cho cô. Đứng giữa đám người đông đúc, cậu sẽ lại chỉ càng cảm thấy cô độc... Chỉ có điếu thuốc trong tay này mới cho cậu

Trên người toàn là mùi thuốc lá, nếu không muốn để mẹ lo lắng thì mau lên trên thay bộ đồ khác đi.
Nghiêm Thư Hãn vừa dứt lời, Dương Thư Trần gật đầu với anh rồi bằng người qua, đi thẳng lên lầu.
Cậu đóng cửa phòng lại, thân hình cao lớn mệt mỏi trượt trên cánh cửa.
Lần đầu gặp nhau, dáng vẻ gian manh của cô, lôi kéo cậu, giả vờ như mình quen biết Giang Đông Cẩm, khiến cậu không kịp đề phòng, còn cô cứ thể xông vào thế giới của cậu.
Sau đó, cô dần dần cởi bỏ lớp áo ngụy trang của mình, để lộ bản thân là một đứa trẻ cực kỳ thiểu cảm giác an toàn, mang theo mình chấp niệm tìm lại người nhà.
chút cảm giác an ủi.
Bên tai tựa như còn vang lên tiếng cười đùa mắng yêu của cô.
Còn cậu, từ khi bắt đầu vốn không phải đối tượng cô suy tính đến.

Dương Thư Trần, cái tên vô lại này!

Tay cậu sờ vào túi theo bản năng, muốn lấy một điếu thuốc ra hút nhưng chợt nhớ ra mình vừa hút hết xong. Cậu đi đến bên ngăn tủ, lấy một bao mới ra, đi ra ban công hút thuốc. Đốm lửa đầu điếu thuốc chiếu sáng
khuôn mặt cậu. Làn khói xám lượn lờ, bao quanh cảm giác cô độc đến nồng nặc.
Thời gian cứ thế trôi đi khiến con người phải khó chịu, không phải chưa từng có được, mà là đã từng có nhưng không quý trọng, cuối cùng lại vuột khỏi tầm tay.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.