Chương 2944: Thế giới rộng lớn nhưng anh chỉ yêu mình em (20)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 585 chữ
- 2022-02-19 05:03:44
Nhiều công chúa hơn ông thì thôi đi, lại còn dùng công chúa để kích thích ông. Bắt nạt ông vì ông không có cháu gái đấy à? Ông có con gái đấy!
Thượng Lăng Tư kéo Tiểu Tâm Tâm tới trước mặt mình, ngửa đầu nói với vẻ không phục:
Chờ Tiểu Tâm Tâm trưởng thành, tôi cũng sẽ có cháu gái!
3
Ô, lúc trước ai nói con gái nhà mình còn nhỏ, có thể ở bên cạnh mình nhiều năm, còn bảo tôi đừng ghen tị nữa?
Nghiêm Thừa Trì kiêu ngạo nhếch 9môi, nói chuyện rất đáng đánh.
Ông dời mắt lên người Tiểu Tâm Tâm ngoan ngoãn, như nghĩ đến gì đó, lại chậm rãi bổ sung thêm một câu:
Tiểu 6Tâm Tâm mới bảy tuổi, dù mười tám tuổi đính hôn, hai mươi tuổi kết hôn, hai mươi mốt tuổi làm mẹ,
ít nhất ông cũng phải đợi thêm mười bốn nă5m nữa... Chậc chậc, ai kia muốn có cháu gái, chỉ sợ phải đợi đến lúc tóc bạc trắng!
Ngài Thượng, có tin tốt! Tin vô cùng tốt!
Giọng của quản gia truyền đến từ sau lưng.
Thượng Lăng Tư đang bực mình nên không quay đầu lại, chỉ quát khẽ:
Còn có thể có tin tốt gì? Dù bây giờ có trúng thưởng năm triệu tệ cũng không an ủi được tôi!
Ông cũng muốn một cô cháu gái đáng yêu biết làm nũng...
Có con gái muộn hơn Nghiêm Thừa Trì, cháu gái cũng muộn hơn Nghiêm Thừa Trì! Tồi tệ hơn nữa là, đợi đến khi ông lên chức ông ngoại, chỉ sợ Nghiêm Thừa Trì đã có chắt rồi...
Nghĩ như vậy, Thượng Lăng Tư cảm thấy không ổn chút nào! Bầu trời của ông bỗng chốc biến thành màu u tối...
Bây giờ ông muốn kéo Nghiêm Thừa Trì đồng quy vu tận, phải làm sao đây?
Giọng điệu đắc ý đó nghe có vẻ rất muốn ăn đòn!
Nghiêm Thừa Trì...
Thượng Lăng Tư không thể nhịn nổi nữa!
Ông vốn cảm thấy rất hạnh phúc vì con gái của mình còn nhỏ, sao tự nhiên Nghiêm Thừa Trì tính toán như vậy, ông lại cảm thấy mình là người đáng thương nhất thế giới này chứ?
Ngài Thượng, đúng là tin tốt, bà chủ bà ấy...
Quản gia vừa nói đến đấy, Thượng Lăng Tư lập tức xoay người, đôi mắt sắc bén nhìn về phía ông.
Không đợi quản gia lấy lại tinh thần, ông đã bước lên trước, đưa tay nắm chặt cổ áo quản gia:
Bà chủ thể nào rồi?
Nhắc đến Dư Tâm Tinh, hơi thở quan thân ông cũng thay đổi. Suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu ông là có khi nào Dư Tâm Tinh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thế nhưng lúc nãy quản gia mới nói là có tin tức tốt
khiến ông hơi giật mình.
Ông lờ mờ cảm thấy được gì đó, nhưng lại không dám để bản thân mình chờ mong. Không chờ mong thì sẽ không thất vọng...
Bao năm qua, ông đã trải qua cảm giác này quá nhiều lần, lần nào cũng đều nhói tim, khó chịu như thể trái tim bị xé thành thật nhiều mảnh.
Vừa rồi mí mắt của bà chủ động đậy, ngón tay cũng cử động... Không chỉ có hộ lý mà mấy người giúp việc quét dọn trong phòng cũng nhìn thấy...
Quản gia kích động đến mức nói năng lộn xộn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.