• 5,806

Chương 2950: Thế giới rộng lớn nhưng anh chỉ yêu mình em (26)


Chỉ ba chữ đơn giản, chỉ ba chữ nhẹ nhàng như thể không hề tồn tại, đồng tử Thượng Lăng Tư bỗng dưng phóng đại, khóe mắt đỏ hoe, nước mắt rơi xuống, c8ảnh tượng trước mắt cũng trở nên nhòe đi...

Tỉnh rồi.

Bà tỉnh rồi.
Hư ảo như vậy, khiến người ta sợ hãi đây chỉ là ảo giác.

Bịch...
Bàn tay đang giữ lấy ông như đã mất hết sức lực, rơi xuống giườn6g.
Sắc mặt Dư Tâm Tinh tái nhợt như tờ giấy, đôi mắt như sao trời lại tỏa ra ánh sáng nóng rực.
Như thể không nhận ra bà nữa, ông gọi tên bà hết lần này tới lần khác. Cánh tay ôm lấy bà đang run rẩy. Không chỉ cánh tay mà toàn thân ông đều đang run rẩy.
Giọng ông nghẹn ngào, mỗi một chữ đều như bị ép ra từ trong cổ họng.

Đừng rời xa anh nữa, sau này đừng rời xa anh nữa... Anh chờ không nổi nữa, nếu em còn ngủ nhiều hơn một chút, anh sợ chính mình sẽ không chống đỡ nổi, thà rằng đi theo em.

Không phải ảo giác của ông, không phải ông đang nằm mơ mà 3người trước mắt đã thực sự tỉnh lại.
Ông chờ đợi bảy năm, cảnh tượng ông một mực chờ đợi cuối cùng cũng xuất hiện!
Giống như mơ vậy..9.
Đây là người đàn ông mà bà yêu. Bà kh5ông biết mình đã ngủ bao lâu, nhưng bà vẫn luôn loáng thoáng nghe thấy ông nói chuyện bên tai mình. Những lời âu yếm ông nói đều rất ngọt ngào, ngọt đến mức khiến bà cảm
thấy như đang nằm mơ, Thượng Lăng Tư ngoài đời thật sao có thể nói như vậy.
Nhưng mỗi khi nghe thấy giọng nói của ông, bà đều sẽ tham lam mà nghĩ, có thể nhìn ông một cái hay không, chỉ nhìn một cái là được rồi. Tận mắt nhìn thấy ông, tận tai nghe ông nói với bà ba tiếng anh yêu em...
Bà muốn gọi ông, nhưng cổ họng lại khô khốc.
Bà muốn bảo ông ôm bà một cái...
Cuối cùng, lúc bà đang cố gắng muốn lên tiếng lần nữa thì Thượng Lăng Tư đã kịp hoàn hồn, sải bước tiến lên, vươn tay ôm bà vào lòng thật chặt.

Dư Tâm Tinh!


Dư Tâm Tinh!


Dư Tâm Tinh!

Dư Tâm Tinh cảm thấy bờ vai mình ẩm ướt, là nước mắt của ông sao?

Trong trí nhớ, ông là một người kiêu ngạo tới mức thà chảy máu cũng không muốn khóc trước mặt người khác.

Thân thể bà hơi tê dại, nhưng tim bà lại vô cớ thắt chặt theo nước mắt của ông. Lồng ngực đau nhói...

Bà vừa tỉnh lại từ cơn mê man, ngay cả trí nhớ cũng hơi mơ hồ, nhưng bà có thể cảm nhận được rõ ràng rằng tất cả những bất thường của ông đều là bởi vì mình...

Người đàn ông chưa bao giờ thích nói lời yêu ngoài miệng lại dùng tất cả những gì mình có để yêu bà, bảo vệ bà, mấy năm như một ngày.

Không biết từ khi nào, Dư Tâm Tinh cũng khóc.

Bà khó nhọc muốn giơ tay lên, ôm lấy ông...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.