Chương 318: Điều bất ngờ không tưởng (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 642 chữ
- 2022-02-06 12:50:40
Nghiêm Thừa Trì đứng trên sàn tập, thậm chí chẳng thèm đeo bao tay boxing, cứ vung nắm đấm về phía bao cát...
Hết cú đấm này8 đến cú đấm khác, bên tai anh không ngừng vang vọng những lời Hạ Trường Duyệt đã nói với bà An...
mình.
Tách!
Vừa đẩy cửa phòng sách ra, Nghiêm Thừa Trì đã khẽ dựa thân hình cao lớn vào tường, đưa tay bật đèn.
Ánh mắt Nghiêm Thừa Trì tối sầm lại, anh cất bước đi về hướng phòng khách.
Thấy hộp đồ chơi để trên bàn trà, anh bước tới, tháo nắp hộp ra.
Cậu Trì, đồ chơi trên xe đã được mang vào phòng khách...
Vừa đi tới sàn đấm bốc, quản gia đã nhìn thấy bao cát bị đâm thủng, liền khiếp sợ im bặt.
Đồ chơi...
Nghiêm Thừa Trì uống hết ly này tới ly khác, thoáng chốc bên cạnh chỉ còn lại những chai rượu rỗng...
Đôi mắt mê người đỏ sậm như nhuốm máu.
Đúng, là tôi công khai t3in tức, phóng viên cũng là tôi sắp xếp, ngay cả báo cũng là tôi bảo tòa soạn in ấn...
Cô thích An Thần Húc đến vậy sao? Thích đến 9mức không từ thủ đoạn như vậy sao! Ánh mắt của Nghiêm Thừa Trì tối sầm lại, siết chặt nắm đấm, đầm một cú sấm vang chớp giật, thủng6 luôn cả bao cát! Khuôn mặt điển trai góc cạnh bị cơn thịnh nộ bao trùm.
Ánh mắt quyến rũ khiến người xung quanh không dám 5tới gần nửa bước.
Đôi mắt của Nghiêm Thừa Trì như bị đâm đau nhói, nhấc chân đạp để bàn trà, đập hết tất cả những món đồ có thể đập được trong phòng khách...
Không biết qua bao lâu, anh dừng lại, chống hai cánh tay cường tráng lên tủ rượu.
Đôi mắt đen sâu thẳm bình tĩnh nhìn chằm chằm vào người máy bên trong, một giây sau, anh bỗng vung tay, ném nguyên hộp đồ chơi vào tường...
Rầm...
Món đồ chơi tinh xảo vỡ tan tành dưới lực ném mạnh bạo, tựa như tình cảm đã sớm tan vỡ của anh.
Cô nuôi con một mình trong căn hộ nhỏ, nhà họ An chẳng hề quan tâm.
Anh đã nghĩ tới không chỉ một lần, rằng có thể nằm đó anh hiểu lầm cô, có thể đứa bé kia không phải là con của An Thần Húc, có thể là của anh...
Anh vươn tay cầm tư liệu lên, nhìn thông tin tra được ở phía trên, nụ cười cay đắng trên môi anh càng sâu hơn.
Bốn năm, anh cứ ngỡ cô không ở chung với An Thần Húc là vì cô hoàn toàn không yêu An Thần Húc.
Anh chậm rãi vịn mặt tường từ từ đứng dậy, cầm chai rượu trên tay loạng choạng đi lên tầng.
Cậu Trì...
Quản gia muốn tiến tới khuyên nhủ mấy lần, nhưng đều bị anh hung dữ trừng mắt, đành miễn cưỡng dừng bước, quýnh quáng đến độ đi qua đi lại trong phòng khách khi thấy Nghiêm Thừa Trì lên tầng một
Mồ hôi từ trên trán chảy dọc theo đường nét khuôn mặt hoàn hảo của anh, nhỏ giọt xuống đất.
Trong phòng khách chỉ còn lại tủ rượu ở trước mặt là chưa bị anh đập vỡ.
Anh nheo mắt nhìn vào tư liệu để trên bàn.
Hồi lâu sau mới cất bước đi vào trong.
Cậu Trì, chuyện mà cậu bảo tôi điều tra lúc trước đã tra được rồi, Sở dĩ cô Hạ không ở chung với An Thần Húc là vì ba mẹ của An Thần Húc kịch liệt phản đối...
Lời báo cáo của trợ lý Kim như vẫn còn vang vọng bên tai.
Hóa ra, không phải cô không yêu An Thần Húc, mà chẳng qua là không thể yêu được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.