Chương 376: Không có thảm nhất, chỉ có thảm hơn (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 615 chữ
- 2022-02-06 12:52:30
Một nét đẹp khiến người ta thấy dễ chịu.
Anh đến muộn rồi, ngồi xuống trước đi.
Nhan Linh nhanh chóng rút tay lại rồi chỉ vào vị 8trí bên cạnh.
Cũng may là anh đã đến kịp thời.
Anh không hề do dự, vội vàng lao đến trước mặt cô...
Hạ Trường Duyệt siết chặt lòng bàn tay, nâng cốc nước lên uống một ngụm nước lớn mới bình tĩnh lại một chút.
Ánh mắt cô dừng lại trên cốc nước, bỗng nhiên nhớ đến nụ hôn ngày hôm đó trong phòng tắm Đến giờ cô vẫn không thể hiểu tại sao Nghiêm Thừa Trì lại hôn cô..
Hạ Trường Duyệt k6hông biết đọc khẩu ngữ, nhưng lập tức không khó để có thể hiểu được ba từ anh ta nói: Nghiêm Thừa Trì.
Trong lòng cô căng thẳng...5
Vừa muốn hỏi Dịch Hải Âm có ý gì thì đột nhiên cô lại hiểu ra.
Má của Hạ Trường Duyệt bất giác đỏ ửng, cứ căng thẳng là cô lại bê cốc lên uống nước điên cuồng.
Cho đến khi cô phát hiện ra mình muốn đi vệ sinh thì cực kì thảm! May mà vị trí của cô ngồi sát bên ngoài, cô nhắn mọi người trong ê-kíp một câu, rồi nhân lúc phóng viên không chú ý, lặng lẽ rời khỏi sân khấu.
Cô vừa đi đến cánh gà, định đi tìm nhà vệ sinh thì liếc thấy Nghiêm Thừa Trì vẫn đang ngồi trên ghế sô pha.
Bước chân cô khựng lại! Vừa rồi cô còn đang nghĩ đến nụ hôn lúc trước của anh...
Bây giờ bỗng nhiên nhìn thấy anh, Hạ Trường Duyệt chột dạ, như tên trộm bị bắt quả tang.
Anh ở sau cánh gà, người không có phận sự không qua lại, nên nơi này đặc biệt yên tĩnh.
Nhưng càng yên tĩnh càng dễ khiến người ta hồi hộp.
Thấy Nghiêm Thừa Trì không nhìn đến mình, Hạ Trường Duyệt cong lưng như con mèo, rón rén định lui lại ra ngoài.
Vừa lui ra đến cửa thì người đàn ông trên ghế sô pha dường như nhận thấy điều gì đó, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía cô với ánh mắt sắc bén.
Tôi đang chuẩn bị nói với phóng viên rằng anh bị tai nạn xe, gãy chân phải3 đưa đến bệnh viện...
Hạ Trường Duyệt bỗng thở phào nhẹ nhõm, không nhịn được trêu chọc.
Dịch Hải Âm nghe vậy thì nhướng mày, ý c9ười lóe lên trong đôi mắt trong veo của anh.
Anh lập tức hé miệng nói mấy chữ nhưng không phát ra tiếng.
Dịch Hải Âm muốn nói anh có thể kịp thời đến đây là vì Nghiêm Thừa Thì sao? Quả thật vừa rồi cô tận mắt nhìn thấy Nghiêm Thừa Trì đã ra lệnh cho trợ lý Kim đi tìm người...
Cô lại nợ anh một ân tình.
Không hiểu sao trong đầu của Hạ Trường Duyệt lại lóe lên hình ảnh trong nhà máy của họ Giang ngày hôm đó, hình ảnh Giang Minh Na cầm con dao xông về phía cô.
Hạ Trường Duyệt như một tên trộm bị bắt tại trận, lập tức đơ người ra, chạy cũng không được mà không chạy cũng không xong.
Cô cứng nhắc đứng thẳng lưng chào hỏi anh,
À, tôi đi vệ sinh...
Rầm!
Cô lao một mạch vào nhà vệ sinh đóng sầm cửa lại.
Suy nghĩ đầu tiên của Hạ Trường Duyệt là ở trong nhà vệ sinh đợi cho đến khi trời sập xuống.
Cô ảo não cắn môi, Tại sao cô quên mất Nghiêm Thừa Trì có thể chưa rời đi, mà lại chạy vào đây đi vệ sinh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.