• 7,731

Chương 426: Mật mã hạnh phúc (7)


Sau đó, có rất nhiều người tới nhà phỏng vấn họ, muốn biết bí quyết của hạnh phúc là gì.


Giọng nói dí dỏm, rất có sức cuốn hút của Nhan L8inh vang vọng rõ vào tai mỗi người.
Ánh trăng sưởi ấm hai người, mặt hồ dập dờn sóng biếc, phản chiếu bóng nước loang loáng.
Máy quay cận cảnh, Dịch Hải Âm chậm rãi cúi thấp đầu hôn lên môi Nhan Linh...

OK! Tốt lắm!
Đạo diễn phấn khích đứng lên vỗ tay.
Những người xung quanh cũng tỉnh lại từ câu chuyện xưa.
Nhìn hai người ôm hôn bên hồ, trong đầu anh hiện lên từng hình ảnh quen thuộc khắc cốt ghi tâm.
Anh nhìn thấy, không phải là nhân vật do Nhan Linh suy diễn, mà chính là Hạ Trường Duyệt đã từng yêu anh sâu đậm.
Còn anh lại không nói cho cô biết nguyên nhân anh không cầu nguyện.
Bởi vì người anh mong muốn nhất đang ở bên anh rồi.
Mãi cho đến một ngày, bà cụ lâm bệnh qua 9đời.
Ngày hôm sau, mọi người tìm được ông cụ an yên chìm vào giấc ngủ, trong quan tài của bà cụ...
Nói đến đây, Nhan Linh nhìn về phía m6ặt hồ, có chút nghẹn ngào.
Đây là lần đầu tiên bọn họ quay cảnh hôn.
Dù chỉ chạm nhẹ vào môi, nhưng một cảm giác khó tả vẫn nhanh chóng chảy rần rật trong máu anh, làm cho anh không thể phân định, đâu là diễn đầu là thật.
Trong đôi mắt xinh đẹp ấy chỉ phản chiếu hình bóng của anh...
Anh biết cô muốn nói cho anh biết, mỗi một điều ước của cô đều có liên quan đến anh.
Ai cũng cảm động trước cảnh này, rối rít vỗ tay khen ngợi.
Bên hồ, Dịch Hải Âm ôm Nhan Linh, một lúc lâu vẫn không buông.
Một câu chuyện xưa rất cảm động.

Chúng ta sẽ hạnh phúc hơn họ.
Ánh mắt Dịch Hải Âm sâu hơn, vươn tay ôm Nhan Linh vào trong lòng mình.
Năm mới đến, cô kéo anh đến đây cầu nguyện cho bằng được.
Sau khi ném tiền xu xong, cô xúc động kể cho anh nghe một câu chuyện xưa hạnh phúc.

Trên tờ giấy viết: Mỗi một điều ước của tôi đều có liên quan đến bà.
Hạnh phúc là một cánh cửa, mật mã để mở cửa của mỗi người là không giống nhau.
Mật mã hạnh phúc của ông cụ, là từng giây từng phút đặt người yêu vào trái tim mình...

Ông cụ ngủ một giấc, rồi không bao giờ tỉnh lại nữa.
Mọi người cảm động trước tình yêu của hai ông bà5, định hợp táng hai người cùng một chỗ, lại phát hiện trong tay ông cụ là một tờ giấy.

Như thể anh đã từng hôn cô như vậy...
Còn một người mãi vẫn còn đắm chìm chưa trở về với thực tại, chính là Nghiêm Thừa Trì đang ngồi bên cạnh máy quay.

Mặc kệ mọi người hỏi thể nào, hai ông bà đều không chịu nói, chỉ nói hạnh phúc là một cánh cửa, mật 3mã để mở cửa của mỗi người là khác nhau...
Dần dà, mọi người không còn tìm đến hỏi nữa.
Cô ngây ngô, lại tràn đầy dũng cảm theo đuổi tình yêu.
Hôm ấy là Tết Nguyên Đán.
Anh chỉ cần cô thôi...


Hạ Trường Duyệt, chúng ta sẽ hạnh phúc hơn bọn họ...
Lời anh nói lúc ấy, cả đời này anh sẽ không bao giờ quên.

Nghiêm Thừa Trì chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng quắc nhìn sang cô đang đứng bên cạnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.