Chương 446: Chấn động! phiên bản nhí của anh! (15)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 632 chữ
- 2022-02-10 10:57:53
Anh Hãn là tiểu tinh quái, không cần tôi phải lo lắng.
Thằng bé hơi thích lo lắng cho tôi...
Hạ Trường Duyệt lẩm bẩm, rồi tiếp tục 8nằm trong lòng Nghiêm Thừa Trì.
Cô say đến mức không biết mình đang ôm ai, dáng vẻ ngây ngô, giống hệt một đứa trẻ vô lo vô nghĩ.
Ánh mắt Nghiêm Thừa Trì sâu thẳm, anh siết chặt cằm cô, nâng đầu cô lên, gằn từng chữ
Bây giờ nó đang ở đâu?
Ở...
Hạ Trường Duyệt 9hơi hé mắt ra, mới vừa trả lời một tiếng thì bắt đầu nhìn Nghiêm Thừa Trì chòng chọc.
Với tình hình như cô ấy, e là phải chăm sóc một thời gian...
Bác sĩ đứng bên cạnh vẫn nói liên tục, nhưng Nghiêm Thừa Trì hoàn toàn không nghe được gì nữa.
Ánh mắt của anh rơi xuống người nằm trên giường bệnh cách đó không xa.
Cô lẳng lặng nằm trên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch không còn chút máu.
Một lúc lâu sau, cô mới cáu kỉnh hất tay anh r6a.
Tại sao tôi phải nói cho anh biết chứ?
Tôi nói cho anh biết, anh đừng tưởng rằng anh có khuôn mặt đẹp trai thì có thể 5quyến rũ tôi.
Ăn uống không điều độ trong một thời gian dài?
Nghiêm Thừa Trì giật mình, ánh mắt trở nên khác thường, bàn tay xuôi theo người vô thức nắm chặt lại...
Đúng vậy, có thể thấy trước đó cô ấy có thói quen ăn uống cực kì xấu.
Người trẻ tuổi hiện nay ấy mà, cứ ỷ mình còn trẻ, không biết trân trọng sức khỏe.
Bác sĩ tạm thời bị triệu tập liên tục ra vào phòng bệnh, rất nhanh đã có kết quả kiểm tra.
Cậu Trì, cô Hạ vì ăn uống không điều độ trong một thời gian dài nên bị đau dạ dày khá nặng.
Hôm nay cô ấy uống nhiều rượu khi bụng đang rỗng nên mới dẫn tới viêm dạ dày cấp tính, truyền nước xong là sẽ ổn thôi.
Bác sĩ bước tới trước mặt Nghiêm Thừa Trì giải thích.
Tôi không thích kiểu này đâu, con trai tôi đẹp trai hơn anh nhiều...
g!
Rượu vang có tác dụng chậm, Hạ Trường Duyệt ợ một hơi cồn rồi dựa vào ngực anh ngủ mê man.
...
Nghiêm Thừa Trì nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, ánh mắt tối sầm.
Anh vừa định đẩy cô ra, thì chợt thấy cơ thể nhỏ nhắn của cô rụt lại.
Bàn tay cô đã ẩn xuống bụng từ lúc nào, sắc mặt đang ửng đỏ cũng trở nên tái nhợt, không còn chút máu...
Đau...
Hạ Trường Duyệt vô thức lẩm bẩm một câu.
Đi lấy xe, nhanh lên!
Thần kinh Nghiêm Thừa Trì căng lên, anh lập tức bế cô lên xông ra khỏi phòng.
Đêm khuya, phòng bệnh VIP, đèn đuốc sáng trưng.
Trong lúc ngủ mê, dường như cô cũng mơ thấy chuyện gì đó không tốt, cứ luôn nhíu chặt mày lại.
Bốn năm qua, chắc hẳn cô sống vất vả lắm? Tại sao lại ăn uống không điều độ, thậm chí còn bị đau dạ dày...
Rõ ràng nên cảm thấy đây là báo ứng của cô, nhưng Nghiêm Thừa Trì vẫn không khỏi bước đến gần, ngón tay thon dài mơn trớn gò má của cô, cảm giác đau lòng khó tả lan tràn trong ngực anh.
Ưm...
Hạ Trường Duyệt như ngửi được hơi thở quen thuộc, quay mặt lại cọ vào lòng bàn tay anh, giống như con mèo nuôi trong nhà đang làm nũng chủ.
Tim Nghiêm Thừa Trì thoáng đập rộn ràng, lòng bàn tay chợt cứng đờ.
Anh ngồi thật lâu trước giường bệnh của cô, mãi không rời đi...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.