Chương 450: Chấn động! phiên bản nhí của anh! (19)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 617 chữ
- 2022-02-10 11:03:27
Anh nhất định khiển cho Tổng Tâm Phi phải trả một cái giá thật đắt.
Nghiêm Thừa Trì vừa nói xong, sắc mặt ông lão giúp việc của Dị8ch Hải Âm cũng biến đổi theo.
Nhưng có một số người thấy bở cứ đòi đào mãi.
Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ:
Chuyện này...
Ông lão giúp việc là người thông suốt, biết Nghiêm Thừa Trì không tùy tiện vu oan cho ai, nhưng có một điều quan trọng, Tổng Tâm Phi có trong tay chiếc móc khóa mà bọn họ tìm đủ cách cũng không tìm ra được.
Cậu Trì, chuyện này cậu chủ của chúng tôi cũng khó xử, cậu có thể...
Xem ra, Tống Tâm Phi chính là chủ nhân của món đồ trang trí nhỏ ấy rồi.
Nghiêm Thừa Trì bất chợt lên tiếng, cắt lời ông lão giúp việc, nhấc cặp móc khóa búp bê được đựng trong hộp lên nhìn qua loa vài lần.
Anh đang định vứt lại vào hộp thì Dịch Hải Âm bỗng đưa tay đón lấy cái móc khóa từ tay anh, đặt trong lòng bàn tay mình, khẽ lau qua rồi mới đặt lại vào hộp.
Tôi sẽ không truy cứu chuyện này nữa.
Nghiêm Thừa Tì trả lời thẳng thắn và dứt khoát, nhưng lại khiến Dịch Hải Âm ngây người.
Thái độ Nghiêm Thừa Trì bây giờ so với lúc trước như của hai người hoàn toàn khác nhau vậy.
Anh không thèm để ý đến thủ đoạn trong giới giải trí, nhưng không có nghĩa là6 không biết.
Anh vốn không để tâm đến là vì Hạ Trường Duyệt muốn tự mình giải quyết.
Nhất định phải trả...
Nếu đã vậy, thì được thôi.
Tôi đồng ý với anh.
Cậu Trì, chuyện mà cô Tống làm với biên kịch Hạ, chúng tôi cũng biết sơ sơ, có điều không biết có 3hiểu lầm gì trong chuyện này không?
Ông lão giúp việc gấp gáp nói thay cậu chủ của mình.
Hiểu lầm? Vấn đề này các người nên hỏi9 Tống Tâm Phi mới đúng.
Nghiêm Thừa Trì cười khẩy.
Anh cũng không thể đi theo cô mọi lú5c mọi nơi để dẹp chướng ngại vật cho cô.
Vì vậy, anh mới có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua chuyện Tống Tâm Phi cố ý ngáng chân Hạ Trường Duyệt.
Dịch Hải Âm cau mày, chăm chú nhìn anh một lúc mới lên tiếng,
Lần này...
coi như tôi nợ anh...
Nếu nói trong đoàn làm phim, người có thể khiến anh cảm thấy giống cô gái kia lại chính là...
Gương mặt trong sáng của Nhan Linh loáng thoáng hiện lên trước mắt Dịch Hải Âm.
Ngay sau đó, anh nhìn thẳng vào mắt Nghiêm Thừa Trì.
Tôi nợ cô ấy...
Động tác của anh rất nhẹ nhàng cẩn thận, như thể cái móc khóa ấy là báu vật duy nhất trên đời.
Điều kiện của anh.
Dịch Hải Âm cất kĩ cái móc khóa rồi mới ngẩng lên nhìn Nghiêm Thừa Trì, trong mắt lóe lên vẻ cổ chấp.
là tôi đang tìm cô ấy...
Dịch Hải Âm nói một câu ngắn gọn, trong mắt lóe lên ánh sáng mâu thuẫn, giống như chuyện chủ nhân của cái móc khóa là Tống Tâm Phi cũng nằm ngoài dự liệu của anh.
Thậm chí cảm xúc của anh thật mâu thuẫn khó tả.
Anh cũng điều tra rồi sao? Chắc chắn đây là đổ của Tổng Tâm Phi?
Nghiêm Thừa Trì hờ hững lên tiếng, giọng nói lộ ra vẻ giễu cợt.
Cô ấy không biết...
Sẽ trả.
Nếu có lần nữa, tôi sẽ không tha cho cô ta đâu.
Nghiêm Thừa Trì nhướng mày, nghiêm nghị thốt lên một câu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.