Chương 487: Hạ trường duyệt, rõ ràng em yêu anh chết đi được! (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 574 chữ
- 2022-02-10 11:03:27
Mặt mũi anh hồng hào, tay chân mạnh mẽ, ghì cô sắp tắc thở tới nơi nào có dáng vẻ chết đuối? Anh nằm im lìm trong bể bơi, là vì muốn thăm dò 8xem cô có nhảy xuống cứu anh không ư?
Nghiêm Thừa Trì, anh là đồ khốn!
Hạ Trường Duyệt siết chặt nắm tay, nên mạnh lên ngực anh.
B3ọt nước tung tóe làm tầm mắt cô nhòe đi, khiến cô không rõ đó là nước bắn lên mặt, hay nước mắt của chính cô.
Thừa nhận trong lòng em có anh, lại khó khăn đến vậy sao? Rốt cuộc em đang lảng tránh điều gì!
Nghiêm Thừa Trì thầy cô chậm chạp không đáp, càng siết chặt chiếc cằm thanh tú hơn, nghiến răng nghiến lợi.
Tôi không hiểu anh đang nói gì.
Hạ Trường Duyệt tránh né ánh mắt anh, vội vã giải thích,
Vừa rồi tôi quá sợ hãi, tôi tưởng có người chết...
Hạ Trường Duyệt nghẹn lời.
Cô nghĩ gì ư? Cô chẳng nghĩ gì hết, chỉ cảm thấy bầu trời như sụp đổ.
Nghiêm Thừa Trì không thể thỏa mãn với một nụ hôn.
Hình ảnh cô chẳng hề ngần ngại mà nhảy xuống vì anh không ngừng kích thích tâm trí anh.
Ai ngờ anh làm chuyện nguy hiểm như thể chỉ để thăm dò cô!
Anh biết bơi mà, em nên biết rõ anh sẽ chẳng sao hết, nhưng vì sao em lại vội vã nhảy xuống?
Nghiêm Thừa Trì để mặc cô thỏa thuê trút giận rồi mới chộp lấy cánh tay cô, nhìn cô chăm chú, không cho cô cơ hội né tránh câu hỏi.
Hạ Trường Duyệt, nói cho anh biết đi, lúc nhảy xuống nước, em đang nghĩ gì trong đầu vậy?
Nghiêm Thừa Trì siết cắm, ép cô ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt của anh.
Nhớ lại cảnh tượng lúc9 nãy, cô cảm thấy viền mắt nhức nhối vô cùng.
Cô vung nắm đấm, ra sức đập lên ngực Nghiêm Thừa Trì, giống như đang trút hết nỗi sợ c6ủa mình.
Ai bảo anh dọa cô, vừa rồi cô thật sự tưởng rằng anh...
Khoảnh khắc ấy, cô hoàn toàn không kịp nghĩ gì cả, thậm chí5 quên béng là mình vốn dĩ không biết bơi, cứ mù quáng nhảy xuống như vậy.
Cơ thể nhỏ nhắn của cô bị đè lên thành bể, lưng dán sát vào vách, cảm giác lạnh lẽo và sự nóng bỏng của người đàn ông trước mắt đối lập cùng cực như băng với lửa.
Cô đưa tay muốn đẩy anh ra nhưng vô dụng, chẳng khác nào châu chấu đá xe.
Quên mật là mình không biết bơi.
Anh không tin!
Nghiêm Thừa Trì lạnh lùng ngắt lời Hạ Trường Duyệt, anh cúi đầu hôn lên đôi môi cô, chặn lại tất cả những câu nói lừa mình dối người của cô.
Um...
Hạ Trường Duyệt sững sờ, Nghiêm Thừa Trì bắt đầu tấn công, xâm chiếm.
Lúc ấy, thậm chí cô còn quên mất mình còn một người ba đang nằm trên giường bệnh, còn hai đứa con cần chăm sóc.
Trông thấy anh nổi trên mặt nước, trái tim cô như ngừng đập...
Tay anh bắt đầu chuyển động men theo đường cong mềm mại, châm lửa khắp nơi, đến nơi nào cũng mang đến cảm giác ngất ngây mà Hạ Trường Duyệt chưa từng được nếm trái.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.