Chương 520: Có tiền nên thoải mái! (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 539 chữ
- 2022-02-10 11:09:01
Tại Tập đoàn Nghiêm thị.
Tan họp.
Nghiêm Thừa Trì đứng dậy, sải bước ra khỏi phòng hội nghị.
Sau khi cậu chủ nhà họ Dịch gặp Thượng Lăng Tư thì xin nghỉ phép với đoàn là6m phim rồi trở về nhà họ Dịch.
Trợ lý Kim báo cáo xong lại lập tức nói thêm.
Cậu Trì, người theo dõi Thượng Lăng Tư vừa mới bá5o cáo tin tức, nói rằng hôm nay Thượng Lăng Tư đến đoàn làm phim dẫn cô Hạ đi rồi.
Trợ lý Kim còn chưa nói xong, Nghiêm Thừa Trì bỗng dừng bước chân quay đầu trừng mắt nhìn cậu ta.
Anh nghiến răng nghiến lợi nói,
Cậu nói cái gì?
Người theo dõi Thượng Lăng Tư nói rằng dường như anh ta biết cô Hạ, đón được người xong thì đến nhà hàng ăn cơm...
Cậu Trì!
Trợ lý Kim ngẩng đầu lên, thấy Tổng Giám đốc nhà mình đã quay người đi mất, nên vội vã đuổi theo.
Bên trong phòng ăn nhà hàng.
Cô thử cái này đi.
Thượng Lăng Tư thấy Hạ Trường Duyệt cứ không chịu động đũa, thì đặt một miếng thịt vịt vào bát cho cô.
Thấy cô không động đậy, hoàn toàn không có ý định ăn, nên anh ta chớp mắt, nhàn nhạt nói.
Nhà hàng này nổi tiếng nhất là món vịt này.
Anh vừa ra đ8ến cửa thì nhìn thấy trợ lý Kim đang sốt ruột đứng đợi bên ngoài.
Cậu Trì, đã có thể xác định người đến đoàn làm phim tìm cậu c3hủ nhà họ Dịch là Thượng Lãng Tư!
Lí do?
Nghiêm Thừa Trì dừng lại, cau mày kéo lỏng cà vạt.
Tạm thời không biết bọn họ đã nó9i chuyện gì, chỉ biết giống như những gì cô Hạ nói.
Dù sao cũng đến rồi, cô không thử thì đến lúc trả tiền đừng có hối hận.
...
Đôi mắt của Hạ Trường Duyệt lóe lên, nhìn chằm chằm vào đĩa thịt vịt lớn trước mặt.
Cô sẽ thật sự hối hận nếu để anh ta được hài ăn hết một mình! Hạ Trường Duyệt không chạm vào miếng thịt vịt anh ta gắp vào bát của mình, mà đưa tay ra gắp một miếng khác.
Quả không hổ danh là món nổi tiếng nhất, ngon tuyệt! Cô đã đói cả một ngày rồi, buổi trưa không ăn uống đàng hoàng, bây giờ nhìn vào một bàn đầy ắp thức ăn, dạ dày của cô đã
biểu tình
từ lâu.
Chỉ là đối mặt với một người lạ, cô luôn cảm thấy cả người không được tự nhiên.
Nghe anh ta đề cập đến việc trả tiền, cô đột nhiên nhớ ra bữa ăn này là cô mời, nếu cô không ăn thì quá thiệt thòi! Những món anh ta gọi đều không phải rẻ tiền, cho dù có giảm bảy mươi phần trăm thì cũng rất đắt! Ăn ăn ăn, phải ăn cho lại vốn!
Cô thử món bào ngư này xem, hôm nay mới được vận chuyển đến bằng đường hàng không...
Còn có món này...
Thấy cô bắt đầu ăn, Thượng Lăng Tư chớp mắt, kiên nhẫn giới thiệu với cô từng món trên bàn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.