Chương 585: Cô nhớ ra móc khóa ấy rồi! (10)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 545 chữ
- 2022-02-10 11:14:35
Cậu ra phòng khách ngồi một lát, tớ nấu xong cơm sẽ gọi.
Sau khi ăn cơm, tớ có chuyện muốn nhờ cậu giúp.
Chuyện g8ì thế?
Nhan Linh dựa lên khung cửa phòng bếp, nghiêng đầu tò mò nhìn Hạ Trường Duyệt.
Nhưng cái giá quá cao, cô khiễng mũi chân mới miễn cưỡng chạm tới.
Tay cô run lên, album khó khăn lắm mới đặt lên kệ, lập tức rơi từ trên xuống!
Ủi ủi ủi...
Đầu của cô! Hạ Trường Duyệt đưa tay che cái đầu bị đập trung của mình, giận dữ nhặt album lên.
Cô bê theo cơm vừa nấu chín vào phòng khách.
Nhan Linh, rửa tay ăn cơm thôi...
Chưa dứt lời, Hạ Trường Duyệt đã thấy Nhan Linh nằm sấp ngủ thiếp đi trên xô pha, bèn bước đi thật rón rén.
Cô tiến về phía trước, nhìn thấy quầng thâm mắt của đối phương, lồng ngực trào dâng nỗi thương xót khôn nguôi.
Quầng mắt thâm như vậy, viền mắt cũng vừa đỏ vừa sưng, rõ ràng suốt một đêm Nhan Linh không ngủ, còn mạnh mẽ chống đỡ trước mặt cô, nói rằng mình không sao.
Hạ Trường Duyệt ngẫm nghĩ, động tác nấu cơm cũng nhanh hơn.
Chưa tới một tiếng, ba món ăn đã hoàn thành.
Nhan Linh ở tro6ng đoàn lâu hơn mình, chưa biết chừng cô ấy cũng từng thấy.
Chờ lát nữa nhờ Nhan Linh xem ảnh, có thể cô ấy sẽ nhớ 5ra.
Cuốn album trên cùng đã rất cũ kĩ.
Bên trên tích tụ rất nhiều bụi bặm.
Hạ Trường Duyệt đề tấm ảnh lên bàn nước, xoay người đi về phía phòng ngủ.
Thấy căn phòng đã vài hôm chưa được dọn dẹp, cô bèn xắn tay áo, thu dọn qua giúp Nhan Linh.
Album cũ như vậy, thế mà vẫn mang theo...
Hạ Trường Duyệt cầm giẻ lau.
Vừa lau qua giá sách, cô phát hiện vài cuốn album kẹp trên giá, bèn giơ tay lấy xuống.
Bây giờ tớ đang dở tay, lát3 nữa ăn cơm xong rồi nói.
Hạ Trường Duyệt quàng khăn rồi bắt đầu bận bịu trong bếp.
Nếu Nghiêm Thừa Trì đoán người9 đó ở trong đoàn phim của họ, vậy thì có lẽ không chỉ một mình cô từng trông thấy cái móc khóa kia.
Bắt nạt tao lùn phải không? Có tin tao...
Hạ Trường Duyệt đột nhiên im bặt.
Cặp mắt long lanh nhìn chằm chằm tấm ảnh bị vô ý lật ra trên tay.
Cô dám chắc, nhất định mình đã từng nhìn thấy nó, nhưng sao lại không nhớ ra cơ chứ...
Thôi vậy, tạm gác lại đã.
Hạ Trường Duyệt ngẫm nghĩ, sau đó bê cơm nước về lại phòng bếp giữ ấm, rồi mới quay lại phòng khách, cầm tấm chăn phủ lên người Nhan Linh.
Cô ngồi trên xô pha một lúc, sau đó mới lấy ảnh chụp chiếc móc khóa kia ra từ trong túi.
Dạo gần đây tâm trạng Nhan Linh không tốt, nên cô nàng cũng chẳng buồn dọn dẹp.
Hạ Trường Duyệt chu môi, lau sạch bụi trên cuốn album, chuẩn bị cất về chỗ cũ.
Trong ảnh, Nhan Linh ngồi ở mép giường, tay cầm một cái móc khóa, dỗ dành hai đứa bé đang chuẩn bị ngủ...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.