Chương 592: Gặp gỡ em, là định mệnh (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 649 chữ
- 2022-02-10 11:14:35
Cô cất bước đi lên trước, vừa bước đi vừa tò mò ngoảnh ra đằng sau,
Anh vẫn chưa nói cho tôi biết, có phải hôm nay anh đã xảy ra chuyện gì không?
C8ô chưa từng thấy thái độ anh kì lạ như vậy.
Nhan Linh không bao giờ để người khác giới ở lại nhà mình ăn cơm.
tôi đã từng làm tổn thương cô ấy.
Ánh mắt Dịch Hải Âm thoáng hốt hoảng, anh khẽ nói.
Ra là vậy.
Nhan Linh như hiểu ra sự khó xử của anh, đưa tay sờ cằm nghiêng đầu suy nghĩ.
Nhưng cô không nhớ ra anh từng làm tổn thương có chuyện gì, chỉ nhở quả thật anh đã giúp đỡ cô rất nhiều lần.
Mà lần nào cũng là những ân tình đáng để cô phải mời anh một bữa thật thịnh soạn để đáp tạ.
Nhưng cô lần lữa đến tận hôm nay mới dùng mấy món nóng hổi mời anh.
Bây giờ nghĩ lại, có vẻ cô rất tệ bạc.
Nhan Linh thoáng hơi lúng túng lè lưỡi một cái.
Nghiêm trọng đến mức nào? Cái này còn phải tùy trường hợp.
Nhan Linh hoàn hồn vội hỏi lại.
anh là người tốt sao?
Dịch Hải Âm nhận thấy cô đang đợi mình bên nhanh chóng rảo bước tới, nắm lấy vai cô khẽ hỏi.
Anh giúp tôi nhiều lần như vậy, trong lòng tôi, đương nhiên anh là người tốt rồi.
Nhan Linh quả quyết gật đầu.
Nhan Linh bị anh nhìn mà tim đập rộn rã.
Sao cô lại có ảo giác, ánh mắt Dịch Hải Âm nhìn cô như thể người mà anh vô tình làm tổn thương chính là cô.
Anh sợ sẽ nhìn thấy dù chỉ một chút sự khinh bỉ và sợ hãi trong mắt cô.
Nếu đã là tổn thương không chủ ý mà không thể tha thứ được thì anh cứ cố gắng bù đắp cho người ta đi.
Tôi tìm thấy...
một người rất quan trọng với mình.
Ánh mắt Dịch Hải Âm trở nên trìu mến, nhìn Nhan Linh 5đang bước đi đằng trước.
Anh là người tốt, đừng tự dằn vặt mình như vậy.
Nhan Linh như một người anh em rất nghĩa khí vỗ vai anh, sau đó quay người đi về phía trước.
Cô đi được một đoạn đường dài mới nhận ra hình như không có ai ở phía sau.
Vậy lẽ ra phải là một việc đáng vui mừng chứ? Nhưng sao tôi thấy dường như anh không được vui lắm.
Nhan Linh dừng lại, nheo mắt nhìn anh.
Trong lúc vô tình...
...
Anh vấy bẩn sự trong trắng của một người con gái, còn biến cô thành mục tiêu công kích của phóng viên vì có thai khi chưa kết hôn.
Trong lòng cô, đây có phải là trường hợp không thể tha thứ không? Lời nói đã gần buột ra khỏi miệng, nhưng khi đối mặt với ánh mắt ngây thơ của cô thì anh đột nhiên lại không biết phải nói như thế nào.
Nhưng Dịch Hải 9Âm bình thường rất lạnh lùng, với ai anh cũng thờ ơ không quan tâm, hiểm khi thấy anh có cảm xúc riêng tư như người bình thường.
Cô quả thật6 không thể nén nổi tò mò.
Bởi vì nghề nghiệp của3 họ, chỉ cần sơ ý một chút là sẽ bị lọt vào ống kính của phóng viên.
Thế mà ăn cơm xong, cô lại còn cùng anh đi dạo.
Cô quay đầu lại mới thấy Dịch Hải Âm vẫn đang ngây người đứng yên tại chỗ.
Trong mắt em...
Không thể thẳng thắn nói xin lỗi người ta được sao? Nếu là vô tình phạm lỗi, chắc là có thể tha thứ.
Nếu như...
tổn thương rất nghiêm trọng thì sao?
Dịch Hải Âm bước đến đối diện cô, nhìn cô chằm chằm bằng ánh mắt khiến người ta xao xuyến.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.