Chương 606: Con gái ruột của anh (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 619 chữ
- 2022-02-11 04:27:18
Anh luôn cảm thấy Mạt Mạt nhìn quá nhỏ, như một đứa bé chưa đầy ba tuổi.
Ở bên cạnh Hãn Hãn, cô bé lại càng nhỏ bé, như em bé s8inh sau Hãn Hãn một năm vậy.
Vì thế, xưa nay anh chưa từng nghĩ, ngoại trừ có con trai, anh còn có một cô con gái.
Con3 gái ruột của anh...
Hạ Trường Duyệt thế mà lại sinh cho anh một cặp trai gái sinh đôi!
Anh muốn uy hiếp tôi, thì chi bằng đi9 hỏi Hạ Trường Duyệt đi.
Nếu cô ấy chịu nói cho anh biết, không cần anh dùng những thủ đoạn này...
Nhớ đến lời An Thần Húc nó6i với anh ngày hôm nay, anh siết chặt nắm tay, gần như nghiền nát chiếc điện thoại di động.
Quản gia, Mạt Mạt đi đâu rồi?
Vừa xuống nhà, Hạ Trường Duyệt đã túm lấy quản gia đang sai bảo người giúp việc quét dọn cả phòng khách.
Cô Hạ, cô dậy rồi sao.
Cậu chủ nhỏ và cô chủ nhỏ đang ở trong phòng ăn.
Quản gia chỉ tay, Hạ Trường Duyệt liền nhìn thấy Mạt Mạt đang ngồi trước bàn ăn, ngoan ngoãn để Nghiêm Thừa Trì đút cơm.
Anh tin Hạ Trường Duyệt không phản bội anh.
Nếu cô có con, thì đó nhất định là con của anh.
Nhưng muốn cô nói ra sự thật, trừ phi tìm được chứng cứ khiến cô không thể phủ nhận...
Nghiêm Thừa Trì lia mắt qua nhìn Hạ Trường Duyệt đang ngủ mê man, ánh mắt tối sầm lại.
Nhất định cô cũng không lường trước được, đưa Mạt Mạt đến bên anh có thể khiến anh dễ dàng tìm được cơ hội giám định huyết thống.
Bóng đêm dày đặc ngoài cửa sổ.
Không ngờ, một lần Mạt Mạt sốt cao lại khiến Nghiêm Thừa Trì phát hiện ra một bất ngờ như thế này.
Anh lặng lẽ đứng trong phòng ngắm hai mẹ con ngủ say trên giường.
Hồi lâu sau, anh mới khẽ khàng nằm lên, ôm cả hai mẹ con cô vào lòng.
Nghiêm Thừa Trì bước tới, bể Mạt Mạt đang dụi vào lòng Hạ Trường Duyệt ra, đo thân nhiệt cho cô bé.
Sau khi biết chắc cô bé đã hết sốt, anh mới nhẹ nhàng đặt cô bé vào trong chăn.
Tiếp đó, anh giơ tay vuốt những sợi tóc mềm mại trên đỉnh đầu cô bé, đôi mắt đen lóe sáng.
Hay cho câu nếu anh có bản lĩnh th5ì để chinh miệng Hạ Trường Duyệt nói cho anh biết sự thật.
An Thần Húc biết rất rõ, nếu cô chịu nói thì bốn năm trước, bọn họ đã không phải xa nhau.
Thậm chí hiện giờ, anh nghingờ Mạt Mạt là con gái ruột của mình thì cũng không thể nào lôi cô ra chất vấn được.
Ánh nắng rọi xuống, chiếu sáng cả phòng.
Ưm...
Hạ Trường Duyệt mơ màng tỉnh giấc.
Vừa mới tỉnh táo, cô lập tức giật mình bật dậy trên giường.
Mạt Mạt!
Vừa gọi xong, cô liền phát hiện cô bé nằm trên giường đã biến mất.
Cô cuống quýt rút bừa áo choàng của Nghiêm Thừa Trì treo trong tủ quần áo khoác vào rồi chạy như bay ra khỏi phòng.
Hãn Hãn ngồi bên cạnh vừa ăn cơm vừa càu nhàu.
Món em thích ăn này, hôm nay cho em...
Anh đã chép bài tập giúp em rồi...
Đã bảo em ngủ đừng có đá chăn, lần này bị ốm rồi, biết thế nào là khó chịu chưa...
Sau này ngủ với anh, anh đắp chăn cho em...
Hai đứa nhóc bình thường chỉ cần ngồi cạnh nhau là chí chóe, hôm nay lại vô cùng hòa thuận.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.