Chương 657: Bạn gái, có thể hẹn hò (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 656 chữ
- 2022-02-11 04:32:35
Cô bị Nghiêm Thừa Trì bắt nạt như thế mà hai đứa bé này còn ăn được sao?
Hạ Trường Duyệt bắt đầu nghiêm túc nghi ngờ r8ằng, chúng có phải là con ruột của cô không.
Nghiêm Thừa Trì, em cũng đói.
Hạ Trường Duyệt ấm ức khịt mũi một cái. 3
Còn có món khác nữa à?
Đôi mắt to tròn sáng trong của Hạ Trường Duyệt chớp chớp.
Vừa nghe thấy có món ăn, nỗi buồn vừa đến của cô đã lập tức bay vèo đi mất.
Đôi mắt cô mở to, trông mong nhìn sang Nghiêm Thừa Trì.
Ngày xưa, vào ngày sinh nhật, cô rất thích ôm anh làm nũng, nói mình không cần gì cả, chỉ cần sinh nhật hằng năm đều có anh bên cạnh là đủ rồi.
Sau đó, anh sẽ luôn cực kì đau lòng ôm lấy cô, hứa với cô rằng dù có chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ không bao giờ quên sinh nhật cô, sẽ ở bên cạnh cô vào ngày sinh nhật mỗi năm.
Thật ra anh không biết, câu nói đó chẳng phải là làm nũng, mà đó thật sự là những lời từ đáy lòng cô.
Vốn là người được chúc mừng, thể mà cả đêm ngoài nơm nớp lo sợ ra, cô thậm chí còn chưa uống ngụm nước nào, cái bụng 9đói đến mức đánh trống ầmĩ.
Công chúa nhỏ cũng muốn ăn!
Mạt Mạt ngẩng đầu lên, nhanh chóng tiếp lời.
Bị phạ6t thì không thể cùng nhau gánh chịu, nhưng ăn thì phải có phần cổ bé.
Ngày xưa, anh là tất cả của cô.
Năm đầu tiên anh rời đi, cô sinh Hãn Hãn và Mạt Mạt, nhìn hai đứa bé nhỏ xíu như cái bánh gạo nếp trong tã lót, ngay cả hai chữ sinh nhật cô cũng không dám nhắc.
Sợ rằng nhớ đến ngày sinh nhật, cô sẽ lại nhớ về anh, một người đã rời xa mình từ lâu.
Càng về sau, cô càng quen với việc một mình chèo chống mọi thứ, lại càng không muốn nhắc đến sinh nhật, bởi vì, ngay cả tư cách đón sinh nhật cô cũng không có.
Chẳng còn ai nhớ đến sinh nhật của cô và tổ chức sinh nhật cho cô.
Cũng chẳng có ai dùng cả trái tim để chuẩn bị quà cho cô nữa rồi.
Nhìn Nghiêm Thừa Trì đang ở trước mặt mình mà kí ức trong tâm trí Hạ Trường Duyệt bỗng chốc ùa về.
Nhìn vào khuôn mặt quen thuộc của anh, vành mắt cô đột nhiên đỏ lên.
Cậu Trì, nhà bếp hỏi rằng đã có thể dọn thức ăn lên chưa?
Thư ký Kim lại mở cửa bước vào, cung kính hỏi.
Anh biết, vậy thì sao?
Nghiêm Thừa Trì nhướng mày.
...
Còn thì sao cái gì nữa? Vậy thì có phải anh nên đối xử với em tốt hơn một chút không? Ít nhất, hôm nay em mới là công chúa của anh.
Hạ Trường Duyệt cắn môi, xúc một miếng bánh kem lớn cho vào miệng.
Được rồi, ba sẽ cho con ăn món ngon.
Nghiêm T5hừa Trì nhìn thoáng qua chúa ghen Hạ Trường Duyệt, sau đó nói chuyện với Mạt Mạt bằng giọng điệu càng cưng chiều hơn nữa.
Bàn tay to còn đặt lên đầu công chúa nhỏ, xoa nhẹ.
Nghiêm Thừa Trì, hôm nay là sinh nhật của em.
Hạ Trường Duyệt bĩu môi, không vui lẩm bẩm.
Trong đầu cô chỉ nghĩ đến cách kiếm tiền, để chi trả khoản tiền chữa bệnh cao ngất ngưởng của ba mẹ mình.
Cứ thế, đến bây giờ, ngay cả sinh nhật của mình, cô cũng quên mất.
Nếu không có anh, cô đã hoàn toàn không nhớ ra hôm nay là sinh nhật của mình.
Bảo nhà bếp mang lên đi.
Ánh mắt Nghiêm Thừa Trì lóe sáng, thản nhiên căn dặn.
Cho cô ăn no, anh mới có thể ăn cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.