Chương 719: Bôn ba chỉ để tìm một người (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 657 chữ
- 2022-02-11 04:38:15
Khi đã phá lệ gặp một người, phá vỡ sự cân bằng này sẽ bị coi như là đã bị lôi kéo.
Nếu muốn tranh thủ tìm cơ hội gặp bà, 8đúng là đi từ cửa trước thì không được.
Cổng sau nhà họ Dương.
Cô đi đi, cô chủ nhà chúng tôi không có ở đây, không thể gặp cô được, cô có đợi tiếp cũng không ích gì đâu.
Quản gia đứng trên bậc thềm khuyên nhủ hết lần này đến lần khác.
Hạ Trường Duyệt đứng dưới bậc thềm, thân hình nhỏ bé cố gắng rướn cổ lên mới có thể đối diện với quản gia đứng trên bậc thềm.
Sau một lúc cổ cô đau nhức, nhìn quản gia hoàn toàn không có ý định nhân nhượng, hai người cứ thế giằng co.
Ông có thể giúp tôi báo với cô ấy không? Tôi không có ý làm khó, tôi chỉ muốn gặp cô ấy thôi.
Hãy để tôi gặp cô ấy một lần, nói xong những gì muốn nói, dù cô ấy có đồng ý hay không, tôi sẽ không bao giờ đến làm phiền nữa.
Nếu cô còn không chịu đi thì tôi cũng không cản cô nữa!
Quản gia nói xong thì quay người đi vào bên trong.
Nếu cô ấy không chịu gặp, tôi sẽ không đi!
Hạ Trường Duyệt thấy cánh cổng nhỏ sắp bị đóng lại, bất ngờ hét lên một tiếng.
Một cô gái trẻ lại có thể nghĩ đến việc đi vào từ cổng sau, quả là có chút thú vị3.
Cái phong cách làm việc không câu nệ này khiến bà ta nhớ đến một người...
Nét mặt Dương Mộc Nhã trở nên phiền m9uộn, bà bước vào phòng khách rồi đi thẳng lên phòng ngủ.
Bà vươn tay lấy một khung ảnh từ chiếc bàn cạnh giường, ngón tay6 nhẹ nhàng lau mặt kính.
Cổng sau của biệt thự nằm gần một khoảng đất trồng hoang vu.
Gần đây chỉ có một con đường không dễ nhìn thấy.
Cô cũng là tìm rất lâu mới tìm được, còn không có cả đèn đường.
Hàng rào trắng đã lâu không được sửa chữa, phủ đầy rêu xanh trông rất âm u quỷ dị.
Nhìn Hạ Trường Duyệt không nhúc nhích chút nào, cố chấp đợi tiếp cho bằng được, ông ta hoàn toàn bất lực.
Tôi biết chắc chắn cô Dương đang ở trong nhà.
Bây giờ trời sập tối, gió thổi qua, âm thanh xào xạc càng khiến người ta không rét mà run.
Hạ Trường Duyệt cắn môi đứng trong bóng đêm, lặng im choàng tay ôm quanh người.
Nhìn vào người trong khung ảnh, đôi mắt của người phụ nữ mạnh mẽ trải qua biết bao thăng trầm tr5ên thương trường bỗng đỏ ửng, những giọt nước mắt bất chợt rơi xuống, đọng lại thành vệt nước trên khung ảnh Nhìn chằm chằm người trong ảnh, bà tự lẩm bẩm,
Hai mươi năm rồi, anh có biết em vẫn đang tìm anh không?
+
Rầm!
Đáp lại cô chỉ có một tiếng đóng cửa nặng nề.
Màn đêm buông xuống.
Cô Hạ, tôi thấy cô quả thật có lòng, đã đứng cả một buổi chiều ở đây rồi.
Trời cũng sắp tới, tôi lo cô con gái một thân một mình không được an toàn.
Trời tối quả thật rất đáng sợ, vì vậy cô rút điện thoại ra điều chỉnh màn hình ở chế độ sáng nhẹ.
Cô bấm vào tin nhắn, lập tức nhảy ra tin nhắn chiều nay Dịch Hải Âm gửi cho cô.
Nội dung chỉ có một dòng ngắn gọn: [Dương Tác đã mất, nhà họ Dương chỉ có một người con gái là Dương Mộc Nhã.] Người bình thường có thể không nhất thiết chú ý đến sự kiện Tập đoàn Tài chính Nghiêm Thị triệu tập cuộc họp cổ đông, nhưng các gia tộc lớn thuộc tầng lớp thượng lưu đều đang âm thầm quan sát.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.