• 7,730

Chương 727: Cả thế giới không ai yêu em bằng anh (2)


Bốn năm trước, mỗi khi cô bị ốm, sẽ có người ôm cô, thì thầm với cô rằng sẽ luôn ở bên cô.

Một vòng tay ấm áp như vậy như một b8ến cảng che mưa tránh gió.

Có anh bên cạnh, cho dù ốm nặng đến mấy cô cũng sẽ không sợ hãi.
Sự ấm áp đó giống như trong giấc mơ của cô.

Ưm ưm...
Hạ Trường Duyệt cựa người trong chăn, giống như một con cáo nhỏ, uể oải đưa tay lên dụi mắt.
Cô khẽ hé mắt ra, cứ ngỡ sẽ nhìn thấy khuôn mặt điển trai quen thuộc được phóng to trước mặt, nhưng đập vào mắt cô chỉ có chiếc gối trắng.
Trong bốn năm qua, cô chỉ 3có một mình, nhưng vẫn lưu luyến những tháng ngày có anh bên cạnh.
Những lúc bình thường cổ có thể cẩn thận che giấu cảm xúc c9ủa mình, nhưng khi bị ốm, cô sẽ trở nên yếu đuối vô cùng.
Ngay cả khi đang ngủ, cô cũng sẽ liên tục gọi tên anh trong giấc mơ.6..
Thêm vào đó, hôm qua khi cô ngủ mê man thì luôn cảm thấy có ai đó đang ôm mình.
Cảm giác đó quá chân thật, cô cứ tưởng Nghiêm Thừa Trì đã ở bên cạnh mình
Anh ta còn đang ở bên ngoài, giúp cô trả viện phí, sẽ quay lại sớm thôi.
Lúc đó cô có thể cảm ơn anh ấy.
Bác sĩ bước tới đo nhiệt độ cho Hạ Trường Duyệt.
Hết lần này đến lần khác, như thể nếu cứ không ngừng gọi anh như vậy thì anh sẽ thật sự xuất hiện.
Nhưng mỗi khi gi5ật mình tỉnh dậy khỏi giấc mơ, bên cạnh cô vẫn chỉ có tấm nệm lạnh như băng...
Bản thân Hạ Trường Duyệt cũng không thể nhớ rõ, đã bao lâu rồi cô mới có thể cảm nhận được vòng tay ấm áp đó như hôm nay.

Vậy người đã đưa tôi đến đâu? Anh ấy đang ở đâu?
Nghe bác sĩ nói, nét mặt cô ngay lập tức trở nên phấn chấn.
Cô nhớ hôm qua trước khi ngất đi đã nghe thấy giọng nói của một người đàn ông.
Lúc đó quá mơ hồ, cô không nghe rõ, loáng thoáng cảm thấy giọng nói đó hơi quen thuộc.
Cô sững người, bất giác buông tay ra, ngay lập tức ngồi dậy, liếc nhìn xung quanh, chỉ có một màu trắng xóa.
Đây là phòng bệnh của một bệnh viện thông thường, trang thiết bị y tế đơn giản, cả một bóng người cũng không nhìn thấy.

Chào cô, cô tỉnh rồi, cô có còn cảm thấy trong người khó chịu không?
Bác sĩ nghe thấy tiếng động, đẩy cửa ra bước vào hỏi.

Tại sao tôi lại ở đây?
Hạ Trường Duyệt cau mày nhìn xuống áo quần bệnh nhân trên người.

Cô bị ngất, được người đi ngang qua phát hiện rồi đưa đến bệnh viện.
Không ngờ nửa đêm hôm qua cô bị sốt, chúng tôi không thể liên lạc với gia đình cô nên đã điều trị hạ sốt cho cô trước...

Ông ta chắc chắn Hạ Trường Duyệt đã hạ sốt thì mới nhớ lại báo cáo xét nghiệm máu ngày hôm qua.


Xét nghiệm máu của cô ngày hôm qua có một số chỉ số bất thường.

Để loại trừ các vấn đề sức khỏe khác của cô, vì lí do an toàn, tôi khuyên cô nên kiểm tra lại một lần nữa.

Vâng.

Toàn bộ tâm tư của Hạ Trường Duyệt đều đang tập trung vào người đã cứu cô, không chú ý đến những gì bác sĩ nói, vì vậy đã đồng ý ngay.

Đợi đến khi mũi kim lạnh xuyên qua mạch máu, cô mới bừng tỉnh lại.

Đã lấy máu xong.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.