• 7,730

Chương 743: Cuộc gặp gỡ hoàn hảo (6)


Là cô nghe lầm sao? Dương Mộc Nhã hỏi tên của cô có nghĩa là...


Cháu tên là Hạ Trường Duyệt! Hạ trong mùa hạ, Trư8ờng Duyệt trong vui vẻ cả đời.

Ba mẹ cháu nói, tên cháu có ý nghĩa là họ mong muốn cháu cả đời đều thật vui vẻ.
3Nhắc đến ý nghĩa của tên mình, đôi mắt Hạ Trường Duyệt sáng long lanh.
Cái tên thật hay.
Dương Mộc Nhã nhẩm lại tên cô rồi hơi ngẩn ra.
Cả đời thật vui vẻ, nếu như con gái bà còn sống, bà cũng chỉ mong nó có thể vui vẻ.
Vui vẻ sống bên cạnh bà là được...
Nếu không rút tay về nhanh, Hạ Trường Duyệt đã suýt bị kẹp trúng rồi.

Vừa rồi, ngoài cái tên của mình ra, mình có nói sai gì đâu.
Sao đang yên đang lành đột nhiên bà ấy lại khóc nhỉ?
Hạ Trường Duyệt ngồi bệt xuống trước cửa, xoắn xuýt cắn môi nhớ lại chuyện vừa rồi.
Cô có một cặp cha mẹ tốt nhất trên thế gian này.
Nhớ lại người mẹ đ5ã qua đời và người cha đến nay vẫn còn nằm trên giường bệnh chưa tỉnh, ánh mắt của Hạ Trường Duyệt lại thoáng chốc trở nên ảm đạm.

Hạ Trường Duyệt...
Sao cô có cảm giác, tên của cô như chạm đến nỗi buồn của Dương Mộc Nhã vậy nhỉ? Nhưng tên cô rõ ràng là có ý nghĩa rất vui mà.
Đây là lần đầu tiên cô gặp phải người nghe thấy tên cô lại khóc...

Trường Duyệt...
Ai cũng nói cái tên chính là lời chúc phúc9 đầu tiên của ba mẹ dành cho con mình.
Từ trước tới nay, ba mẹ cô chưa bao giờ yêu cầu cao với cô.
Họ chỉ6 mong cô có thể trọn đời sống vui vẻ.
Trường Duyệt...
Hạ Trường Duyệt lặp đi lặp lại tên mình nhiều lần.
Tên của cô có gì bất thường sao? Rõ ràng là rất dễ nghe, ý nghĩa lại còn hay nữa.
Thế nên vừa rồi, chắc chắn không phải Dương Mộc Nhã khóc vì cái tên của cô! Nghĩ vậy, trong lòng Hạ Trường Duyệt thoải mái hơn, cô dựa người vào cánh cửa, định tiếp tục ở trong hành lang canh chừng Dương Mộc Nhã.
Khóe mắt của Dương Mộc Nhã bỗng ửng đỏ, hơi không kiểm soát được cảm xúc.

Cháu đã nói sai gì sao? Sao cô lại khóc?
Hạ Trường Duyệt khiếp sợ trợn tròn mắt khi thấy nước mắt lăn xuống từ khóe mắt của Dương Mộc Nhã.

Cô đừng khóc mà.
Hạ Trường Duyệt vội lấy khăn giấy từ trong túi xách ra, định đưa cho Dương Mộc Nhã thì bà đã lấy lại tinh thần, quay người đi vào phòng, đóng sầm cửa lại.
Cô ngáp một cái rồi đi tới cạnh của co ro ôm lấy cơ thể mình.



Bên ngoài khách sạn.

Một chiếc xe màu đen sang trọng dừng lại ở cửa chính.

Cửa sổ xe từ từ hạ xuống, để lộ khuôn mặt nghiêm nghị của trợ lý Kim.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.