Chương 764: Cô bị bắt đi rồi! (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 565 chữ
- 2022-02-11 04:43:45
Nâng mặt cô lên, anh nhìn khuôn mặt trắng bệch của cô, đồng tử siết chặt.
Không đợi anh lên tiếng, Nhan Linh vội vàng chui vào chăn quấn c8hặt lấy người mình, đến đầu cũng không để lộ ra.
Anh chớp mắt, nằm xuống giường, đưa tay ôm lấy thân hình gầy gò của cô vào vòng tay mình.
Sao lại9 không quan trọng? Anh là cậu chủ nhà họ Dịch!
Ngay khi cánh tay anh chạm vào Nhan Linh, cô lập tức kích động muốn tránh né.
Không đợi Nhan Linh quay mặt đi, anh đã buông cô ra, đứng dậy ra khỏi giường, bể cô bước vào phòng tắm.
Như mọi khi, anh chăm sóc cô như một đứa trẻ.
Nhưng cô vừ6a động đậy, Dịch Hải Âm đã nhanh hơn, ôm cả người cô vào lòng.
Khi em thích anh...
Anh thích em...
anh là ai không quan trọng.
Dịch Hải Âm đột ngột nói khi nhìn 3thấy động tác né tránh của cô.
Cho dù cô chưa từng nói với anh dù chỉ một lần, Dịch Hải Âm vẫn nhận ra.
Anh phát hiện cô thích anh mất rồi.
Đôi mắt sưng đỏ của Nhan Linh từ từ mở ra,
Dịch Hải Âm, đợi hôm nay quay xong phim em sẽ mời anh ăn cơm.
Dịch Hải Âm giật mình, lập tức gật đầu,
Ừ...
anh mời em.
Nhan Linh nghe vậy chỉ chớp mắt mà không phản bác.
anh vẫn chưa là cậu chủ
Giọng nói của Dịch H5ải Âm chậm rãi vang lên bên tai cô.
Nhan Linh sững người muốn phản bác, muốn nói cô không hề thích anh, nhưng không thể nói ra được.
Linh Nhi của anh...
đừng đẩy anh ra
Dịch Hải Âm ôm cô, nhẹ nhàng thì thầm như cầu nguyện, cứ lặp đi lặp lại bên tai của cô.
Cô khẽ nhúc nhích, muốn ra khỏi vòng tay anh.
Dịch Hải Âm không ngăn cô nữa mà bể cô lên, ôm lấy đầu cô, kéo lên trước mặt mình, cúi đầu xuống hôn lên môi cô.
Nhan Linh lặng lẽ lắng nghe, nước mắt đột nhiên không thể nhịn được nữa, cứ thể tràn ra.
Hai tay cô nắm chặt chăn mới giữ cho bản thân không nhìn anh, không ôm lấy anh.
Hai người họ như đứa bé dính liền nhau, cứ ôm nhau nằm cả đêm như thế.
Ánh mặt trời đầu tiên của bình minh buổi sáng xuyên qua cửa sổ chiếu lên giường, mờ mờ phủ trên người họ.
Nhưng anh có biết có bao nhiêu thứ ngăn cách giữa họ không? Chỉ cần một trong số đó thôi cũng đã đủ để có thể làm tổn thương nhau đến thương tích đầy mình...
Linh Nhi...
Anh là cậu chủ của nhà họ Dịch, thân phận cao quý, nhưng anh lại có thể nói ra câu nói chỉ cần không xa nhau, cô muốn thể nào cũng được.
Cô không biết phải dùng lý do gì để từ chối anh...
Nhìn anh vắt chiếc khăn ấm nghiêm túc lau mặt cho cô, Nhan Linh bỗng cắn môi, hai bàn tay mất kiểm soát nắm chặt lại, móng tay đâm vào lòng bàn tay, đau đớn khiến cô phân tán sự chú ý.
Chúng ta không thể đến trường quay cùng nhau.
Trước khi rời đi, Nhan Linh bỗng từ chối bàn tay Dịch Hải Âm đưa về phía cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.