Chương 775: Oan gia ngõ hẹp (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 630 chữ
- 2022-02-11 04:43:45
Nghiêm Thừa Dương, nếu anh dám động vào người tôi, tôi sẽ đâm đầu vào tường chết ngay, để xem anh giải thích với Nghiêm Hoành thế n8ào!
Trong lúc cấp bách, Hạ Trường Duyệt đến gần bức tường, lạnh lùng nói.
...
Nghiêm Thừa Dương dừng bước, anh ta nhìn s3ắc mặt Hạ Trường Duyệt, thật sự có chút hoảng sợ.
Cô vừa bước một bước, người liền lảo đảo ngã về phía trước.
Cẩn thận!
Nghiêm Thừa Trì bước một bước dài tiến tới, kéo cô vào lòng mình.
Không được đến gần! Anh còn bước tới, tôi sẽ đập đầu chết trước mặt anh!
Hạ Trường Duyệt choáng váng đầu óc, dựa vào tường, đôi mắt trong suốt nhìn chằm chằm Nghiêm Thừa Dương.
Cô không dám lơ là, bàn tay siết chặt thành nắm đấm.
Cô cắn răng, kiên cường đứng tại chỗ.
Cô không thể ngã xuống, nếu không, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Còn chưa động đến một ngón tay của Hạ Trường Duyệt, anh ta đã nghe thấy ngoài cửa có tiếng bước chân.
Đột nhiên, có tiếng hai vệ sĩ bị đánh gục, rất nhanh gọn.
Anh quay đầu nhìn qua ghế sô pha, sau đó nhìn đến Hạ Trường Duyệt trán đang rỉ máu đứng dựa vào góc tường, đồng tử anh co lại!
Nghiêm Thừa Trì...
Thấy rõ người đi vào là ai, Hạ Trường Duyệt mừng rỡ, sau đó cảm giác tủi thân lại trào dâng, khóe mắt cô đỏ lên.
Cô xúc động muốn đi đến bên anh, nhưng lại quên mất mình đang bị trói.
Hóa ra không phải cô thật sự muốn chết mà là đang đợi ba tôi? Cô nghĩ ông ấy tới đây là có thể cứu được cô sao? Bây giờ ngược lại tôi muốn xem xem, cô còn có chiêu trò gì nữa!
Nghiêm Thừa Dương cười mỉa mai, anh ta xoa xoa tay, hầm hừ đến gần Hạ Trường Duyệt, tươi cười đắc ý ra mặt.
Nghĩ đến cảnh có thể ngủ với người đàn bà của Nghiêm Thừa Trì, anh ta không thể kiềm chế cảm xúc phấn chấn.
Nghiêm Thừa Dương nghĩ đến đây, lập tức không nhịn được nữa, đi đến gần Hạ Trường Duyệt.
Rầm...
Ai đó?
Nghiêm Thừa Dương cảm thấy lạ, định chuẩn bị ra ngoài xem xét thì cửa phòng đột nhiên bị đá văng ra.
Nghiêm Thừa Thi bước vào, toàn thân toát ra vẻ tàn độc.
Mắt khép lại ti hí, khóe miệng nhếch lên, anh ta nói,
Đừng tưởng như vậy9 là có thể dọa được tôi.
Tôi không tin cô thật sự dám làm.
Phụ nữ đều nói mấy lời ghê gớm ở ngoài miệng, làm gì có lá gan 6to thể.
Ít ra cô có thể chịu đựng được đến lúc Nghiêm Hoành tới đây...
Ông chủ đã ra ngoài, hiện giờ không thể liên lạc được.
Nghe thấy tiếng vệ sĩ nói chuyện bên ngoài, Hạ Trường Duyệt bủn rủn cả người, suýt nữa đã ngã ra đất.
Thấy trán Hạ Trường Duyệt rỉ
máu, anh ta lập tức xông tới trước.
H5ạ Trường Duyệt liếc Nghiêm Thừa Dương, sau đó không hề nghĩ ngợi xoay người đập đầu vào tường.
Cô điên rồi!
Nghiêm Thừa Dương không ngờ cô có thể tàn nhẫn với bản thân như vậy.
Anh tháo dây thừng trên người cô, trở người bế thốc cô lên, chuẩn bị bỏ đi.
Anh nhớ gì đó, lại dừng bước.
Không liên quan đến tôi, là ba tôi trói cô ấy đến đây, anh muốn tính số thì đi tìm ba tôi đi!
Nghiêm Thừa Dương nhìn thấy ánh mắt muốn giết người của Nghiêm Thừa Trì, lập tức sợ tới mức mặt trắng bệch, xoay người bỏ chạy không hề do dự
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.