Chương 877: Kết quả không ai ngờ đến (9)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 628 chữ
- 2022-02-12 04:20:47
Nghiêm Thừa Dương...
Chết tiệt!
Cha con họ cá mè một lứa, bây giờ coi như họ đã chịu trừng phạt xứng đáng rồi.
Nhìn xe cảnh sát 8bắt hết đám người rối gầm rủ rời đi, Hạ Trường Duyệt không khỏi thổn thức.
Quả nhiên, ác giả ác báo.
Ánh mắt của Hạ Trường Duyệt sáng lên, chợt nghĩ ra điều gì đó,
Hay là mình chơi trốn tìm nhé?
Biệt thự của anh rộng lớn thế này, có rất nhiều nơi để trốn.
Trò này có thể chơi rất lâu, nếu cô tìm được chỗ kín thì chắc có thể trộn suốt cả ngày ấy chứ! Quan trọng nhất, bây giờ là ban ngày, nên cô không cần phải lo sợ như đêm qua, tự mình dọa mình.
Chơi trốn tìm à?
Nghiêm Thừa Trì nhướng mày, quét qua ánh mắt ranh mãnh của cô.
Đúng thế, chơi trốn tìm đi.
Chỉ cần anh có thể tìm thấy em một lần, thì em sẽ cởi một món đồ.
Hạ Trường Duyệt cực kì phấn khích nói.
Cô không tin biệt thự rộng lớn thế này mà cô không thể tìm thấy một nơi để trốn.
Vừa xuống xe, cô lại bị đưa lên phòng ngủ trên tầng.
Người đàn ông không được ăn thịt ngày hôm qua đã hóa sói triệt để.
Hạ Trường Duyệt bị anh ôm trong vòng tay, hoàn toàn không có khả năng chống trả.
Cô bèn quay người, duỗi tay ôm lấy đùi anh,
Nghiêm Thừa Tì, vừa mới kết thúc đại hội cổ đông nên em còn hơi căng thẳng, hay là trước tiên mình hãy chơi trò gì để thư giãn đi, có được không?
Được, chơi oẳn tù tì nhé, người nào thua thì cởi một món đồ.
Nghiêm Thừa Trì dừng bước, cụp mắt nhìn cô.
Con người quyến rũ dừng trước bộ ngực đầy đặn của cô, mờ ám nheo lại một cái, đáy mắt đầy vẻ mong chờ.
...
Anh có thể nghĩ tới hình phạt nào tao nhã hơn được không? Chơi trò này có khác nào tự chui đầu vào lưới, cô chẳng ngốc vậy đâu.
Chừa một con đường l3ui cho người khác cũng là chừa lại một con đường lui cho chính mình.
Hạ Trường Duyệt đang suy nghĩ thì Nghiêm Thừa Thì lại khởi đ9ộng xe, lái đi về hướng khác.
Cô giật mình, mờ mịt nhìn sang anh,
Những người nên bị bắt đã bị bắt cả rồi, anh còn muốn tính sổ 6với ai nữa sao?
Vẫn chưa xong đâu.
Đôi mắt đầy mê hoặc của Nghiêm Thừa Trì lóe lên, chăm chú nhìn cô, cất lời,
Còn em nữa.
Hạ Trường5 Duyệt:
..
Hạ Trường Duyệt thậm chí không có cả cơ hội phản kháng, cứ thế bị Nghiêm Thừa Trì đưa trở lại biệt thự bên bờ biển.
Có điều quy định trước là anh chỉ có một tiếng thôi nhé, nếu trong vòng một tiếng mà anh không tìm ra em thì coi như anh thua, cả ngày hôm nay anh không được chạm vào em nhé.
Được.
Ánh mắt Nghiêm Thừa Trì lóe sáng, thản nhiên cất lời.
Nghe vậy, Hạ Trường Duyệt lập tức mừng rỡ tránh khỏi vòng tay anh, chạy vào phòng lấy một cái bịt mắt, sau đó đi ra bịt kín mặt Nghiêm Thừa Trì, rồi lại xoay người chạy trốn.
Anh phải đem đến một trăm mới được mở mắt ra đó.
Một, hai...
Hạ Trường Duyệt vừa dứt lời, Nghiêm Thừa Trì đã bắt đầu đếm to.
Mãi đến khi đếm tới một trăm, anh mới đưa tay tháo bịt mặt xuống, con ngươi đen sâu thăm liếc nhìn xung quanh mà không thấy bóng dáng nhỏ nhắn của cô
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.