• 7,731

Chương 882: Chiếc hộp bí mật (4)



Vậy lúc em trẻ dại từng nói yêu anh bây giờ cũng quên rồi? Hừm!
Nghiêm Thừa Trì trầm giọng nghiến răng nghiến lợi.
8
Ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô chằm chằm, như thể nếu cô dám gật đầu anh sẽ bẻ gãy cổ cô.


Cái đó tất nhiên em nhớ3! Em chỉ là quên có chọn lọc mà thôi, quên mọi thứ khác, chỉ nhớ yêu anh.
Hạ Trường Duyệt nịnh bợ ôm lấy cổ anh, vội và9ng lấy lòng.
Đột nhiên nhớ đến cái gì, cô lại chu môi.

Em nghe Nhan Linh nói, cô nàng ở chung với Dịch 6Hải Âm đều là Dịch Hải Âm rửa bát...

.
Vậy bây giờ trong lòng cô, anh đã không bằng Dịch Hải Âm rồi? Nghiêm Thừa Trì 5trừng mắt với cô, cúi đầu cắn cánh môi cô, dây dưa một lúc rồi mới không thỏa mãn thả ra,
Đợi anh rửa bát xong sẽ trừng trị em!
Hạ Trường Duyệt rùng mình.
Tại sao nghe Chương Mộng Tuyết nói thì dường như anh đã có một khoảng thời gian tồi tệ, nhưng không để những người xung quanh nhắc đến...
Ánh mắt của Hạ Trường Duyệt dừng lại trên khóa mật khẩu trước mặt.
Bốn năm trước...
Nghĩ đến thời điểm này, Hạ Trường Duyệt lại nhớ ra điều gì đó.
Đại hội cổ đông đã kết thúc, Nghiêm Thừa Trì sẽ sớm đưa cô về nhà họ Nghiêm để gặp bác của mình.
Cô không muốn tới lúc đó giữa họ còn có bất kì bí mật nào.
Nhưng cuộc sống sẽ càng tốt đẹp hơn nếu cô có thể biết mật khẩu kho chứa đồ của anh...
Hạ Trường Duyệt nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, sau đó quay đầu lại nhìn người đàn ông vẫn đang rửa bát trong bếp rối lẻn lên tầng hai, quay lại trước cửa kho chứa đô.
Vỗ trán! Làm thế nào mà cô quên mất chuyện này! Hạ Trường Duyệt cắn môi, cẩn thận dựa theo kí ức nhập con số cái ngày họ chia tay...
Hôm đó là ngày nào, e là cả đời này cô cũng sẽ không quên...
Nghiêm Thừa Trìnói không có gì trong đó nhưng không cho cô vào xem, nhất định có điều mờ ám.
Đợi anh nói mật khẩu của mình, chỉ bằng cô thử thêm mấy lần.
Vừa hay đã qua nửa tiếng, cô lại có thể thử nhập mật khẩu thêm ba lần nữa.
Cô muốn biết chuyện gì đã xảy ra với anh trong bốn năm qua.
Nhưng nghĩ đến không cần rửa bát, cô lập tức vui vẻ tiến lên trước hôn lên mặt anh rồi chạy ra phòng khách khi Nghiêm Thừa Trì còn chưa kịp phản ứng.
Cô ngồi trên ghế sô pha, đột nhiên cảm thấy cuộc sống không cần rửa bát thật quá tốt đẹp.

Tích!
Mật khẩu chính xác, mở được rồi! Hạ Trường Duyệt phấn khích đến gần như nhảy dựng lên, ngay sau đó thấp thỏm quay lại nhìn hành lang, đảm bảo Nghiêm Thừa Trì không đi lên mới vội vàng vặn cửa bước vào.
Trong căn phòng tối, các cửa sổ đã được đóng lại, thậm chí cả rèm cửa đều được kéo kín, không để lại khoảng trống nào.
Hạ Trường Duyệt nhìn kho chứa đồ tương tự như phòng làm việc, dừng bước lấy lại tinh thần rồi mới bật đèn lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.