Chương 911: Lời tỏ tình nồng nàn nhất (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 580 chữ
- 2022-02-12 04:25:58
...
Nghiêm Thừa Trì giật mình, buông cô ra, cau mày lại, nhìn về thư viện trước mặt, nhớ lại từng hình ảnh đã qua
của họ. 8
Nghiêm Thừa Trì, em thích anh, anh có thích em không?
Nghiêm Thừa Trì, em thích anh, anh không thể cũng thích em sao?
3Nghiêm Thừa Trì, em quyết định theo đuổi anh, mặc kệ anh có thích em hay không, dù sao đi nữa em cũng thích anh...
Nghiêm Thừa Tr9ì, em giữ ghế cho anh này, anh ngồi bên đây vừa yên tĩnh vừa thoải mái...
Tâm trạng phiền muộn lúc ban đầu không khỏi tốt lên khi nhìn bó hoa hồng trên tay.
Cô hoàn toàn chưa từng nghĩ đến, bốn năm sau, bọn họ còn có thể ở bên nhau.
Thời gian dài như thế, mỗi một ngày thuộc về họ, anh đều nhớ...
Mỗi lần cô tỏ tình, ngoài mặt anh lạnh lùng, nhưng nhịp tim lại không kìm được mà tăng tốc, gần như là vượt khỏi tần suất bình thường ngay lập tức, vành tai cũng bắt đầu nóng lên...
Chẳng qua là anh giỏi che giấu, nhưng cô lại ngốc nghếch không nhận ra.
Dù nhận ra cô cũng chỉ tỏ vẻ lo lắng hỏi anh,
Nghiêm Thừa Trì, mặt anh đỏ quá, có phải khó chịu trong người không?
Lúc đó, anh chỉ muốn bịt miệng cố lại, để tránh bị những người khác phát hiện...
Nghiêm Thừa Trì...
Giọng nói trong trẻ6o của cô trong nháy mắt như văng vẳng bên tai anh.
Thời sinh viên, cô đơn thuần hoạt bát, đôi mắt xinh đẹp và ngay thẳng kh5ông ai hiểu được.
Một trước một sau, nhưng lại lơ đãng va vào nhau.
Cuối cùng, Nghiêm Thừa Thì bất mãn ôm lấy cô, bóng của hai người liền biến thành một.
Nghiêm Thừa Trì, sau này đến mỗi ngày kỉ niệm, anh đều sẽ ở bên em sao?
Hạ Trường Duyệt dựa vào ngực anh, bất an hoi.
Hạ Trường Duyệt ôm hoa, đi đến trước thư viện, gương mặt vô cùng rạng rỡ.
Nghiêm Thừa Trì đi nhanh đến bên cạnh cô.
Bóng của hai người giao nhau in trên mặt đất dưới ánh trăng sáng.
Cô giản đơn và trong sáng như một kho báu, đáng để anh che chở cả đời.
Quên rồi.
Nghiêm Thừa Trì hé mở đôi môi mỏng, hờ hững nói.
Đôi mắt đen như mực của anh nhìn chằm chằm vào gương mặt nhỏ nhắn của cô, ngón tay với khớp xương rõ ràng nắm lấy cằm cô, cất giọng quyến rũ, mang theo mê hoặc,
Em nói lại anh nghe thử xem có đúng không.
Em cũng quên rồi!
Hạ Trường Duyệt phồng má, quay đầu sang chỗ khác, chui ra khỏi vòng tay anh, cất bước đi về phía thư viện.
Trong thế giới của cô, dường như không có bí mật gì.
Hễ cô thích ai là sẽ vọt tới trước mặt người đó, nói ra không chút do dự.
Lúc đó, lần đầu nhìn thấy cô, tim anh đã đập thình thịch, sau đó tính toán từng bước, kéo cô vào thế giới của mình.
Hạnh phúc trước mắt quá tốt đẹp, tốt đẹp đến nỗi tựa như một giấc mơ, tỉnh ngủ là sẽ biến mất không thấy gì nữa.
Sẽ, sau này chúng ta sẽ còn có rất nhiều ngày kỉ niệm
Nghiêm Thừa Trì ôm lấy cô, lặng lẽ siết chặt cô trong vòng tay.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.