Chương 913: Lời tỏ tình nồng nàn nhất (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 578 chữ
- 2022-02-12 04:25:58
Nghiêm Thừa Trì, mau kéo rèm cửa..
Đang làu bàu giữa chừng, Hạ Trường Duyệt bỗng nhớ tới điều gì đó, lập tức mở bừng mặt, ngẩn8g đầu nhìn sang người bên cạnh.
Trông thấy ánh mắt đùa cợt của Nghiêm Thừa Trì và khung cảnh sáng sủa xung quanh, đôi m3ắt xinh đẹp của Hạ Trường Duyệt ngẩn ra trong một thoáng.
Đến khi hoàn hồn, cô vội vàng đứng dậy, không dám nhìn những 9người xung quanh đang nhìn họ, che mặt kéo Nghiêm Thừa Trì chạy về phía bãi đỗ xe, chui tọt vào xe rồi mới thở phào nhẹ nhõm. <6br>
Nghiêng đầu sang bên thì thấy Nghiêm Thừa Trì đang đứng bên ngoài cửa xe, dù bận nhưng vẫn ung dung nhíu mày nhìn cô.
Anh không xấu hổ, em chạy làm gì?
...
Cô xấu hổ, được không? Khi xe lái khỏi Đại học G, Hạ Trường Duyệt không kìm được mà ngoái đầu liếc nhìn, có chút không nỡ.
Đi xem thử nơi em học hồi nhỏ.
Đôi mắt đen của Nghiêm Thừa Trì sâu thẳm, nắm lấy tay cô đi về phía trường mầm non.
Trường mầm non mà Hạ Trường Duyệt học được coi là một trường mầm non cao cấp ở thành phố G.
Bảo vệ trường
mầm non vừa nhìn thấy họ lạ mặt là lập tức ngăn họ lại.
Bây giờ là giờ học, không được đi vào.
Huống hồ, đã nhiều năm như vậy, e rằng mọi thứ bên trong đã thay đổi hết rồi, đi vào cũng không tìm được cái gì để nhớ lại, chúng ta đi thôi.
Hạ Trường Duyệt đứng ở cổng trường mầm non, ngẩng đầu nhìn vào khuôn viên gần như đã trở nên xa lạ, kéo ống tay áo của Nghiêm Thừa Trì.
Kéttt...
Xe ngừng lại ở ven đường, Nghiêm Thừa Trì buông tay lái ra, quay cửa sổ xe xuống, nhìn ra ngoài.
Đôi mắt hút hồn lóe lên, anh đẩy cửa xe ra, đi ra ngoài.
Anh định đi đâu?
Thoáng thấy động tác của anh, Hạ Trường Duyệt chỉ sững người mấy giây cũng đẩy cửa xe xuống theo.
Em không muốn vào xem thử ?
Nghiêm Thừa Trì nhìn cô.
Không, trường mầm non không có anh, em lười nhớ lại.
Hạ Trường Duyệt trả lời không hề suy nghĩ.
Dứt lời mới nhận ra mình vừa nói gì, gương mặt xinh đẹp của cô bỗng đỏ lên, bèn quay đầu định bỏ chạy.
Nếu em thích, sau này chúng ta có thể về thường xuyên.
Nghiêm Thừa Trì nhéo má cô với ánh mắt cưng chiều.
Thấy cô cười anh mới buông tay ra, chuyên tâm lái xe.
Nghiêm Thừa Trì, anh nhìn kìa, đó là trường mầm non em học hồi nhỏ đấy!
Hạ Trường Duyệt gọi anh khi phát hiện ra cái gì đó.
Mới chạy mấy bước thì đột nhiên và phải một người.
Xin lỗi, tôi không cố ý, bà không sao chứ?
Hạ Trường Duyệt dừng chân lại, vội đưa tay đỡ lấy người trước mặt, chợt ngẩn người.
Em là...
Hạ Trường Duyệt?
Vừa đứng vững, người phụ nữ trung niên bị va bỗng mở miệng hỏi.
Cô Văn!
Hạ Trường Duyệt cũng nhận ra người trước mặt, ấy thế mà lại là chủ nhiệm mầm non của cô, bèn vui mừng ôm lấy bà.
Thấy thế, Nghiêm Thừa Trì đứng ở sau lưng cô cách đó không xa, cũng đi đến bên cạnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.