Chương 965: Chấn động! mẹ con nhận nhau! (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 614 chữ
- 2022-02-12 04:31:04
Đi ăn cơm.
Cô trông coi ba đã mấy tiếng đồng hồ, chắc chắn vẫn chưa ăn trưa rồi, vừa lúc có thể đi ăn cùng anh.
Nghiêm Thừa 8Trì kéo Hạ Trường Duyệt đi thẳng một mạch ra khỏi bệnh viện, đến đến quán ăn gần đó.
Nghe thấy vậy, Dương Mộc Nhã đặt chén trà xuống, nói từ 6tốn.
Nếu không biết, vậy tại sao vừa nhìn thấy tôi ông liền chột dạ bỏ chạy? Nếu ông vẫn nghĩ không ra, tôi không ngại uống trà với 5ông cả ngày.
Thật sự tôi không biết gì cả, đều tự ông chủ làm chủ.
Gần đây ông ấy bận rộn, ai đến cũng không gặp, bảo tôi không được nhiều chuyện.
Cho dù bà theo dõi tôi cũng vô dụng3 thôi.
Tôi chỉ là một người giúp việc, không biết chuyện gì của ông chủ cả, cũng không biết ai là Vệ Kinh Tư.
Thấy Dương Mộc Nhã đã 9ngồi trông chừng ông ta từ sáng đến trưa, ông ta nói với nét mặt trốn tránh.
Các anh đi xung quanh biệt thự hỏi thăm, xem có ai đã gặp ông ấy hay không, hoặc là có ấn tượng về ông ấy không.
Vâng.
Vệ sĩ cầm theo bức tranh nhanh chóng ra ngoài.
Nghe thấy Dương Mộc Nhã nói vậy, sắc mặt của quản gia thay đổi, cả ánh mắt cũng trở nên chột dạ.
Nhất là...
Quản gia nhìn Dương Mộc Nhã, khúm núm nói.
Nhất là cái gì?
Dương Mộc Nhã nhíu mày.
Nhất là phụ nữ cầm hình vẽ đến tìm người lại càng không được nói lung tung
Quản gia kiên trì, nói hết tất cả những gì mình biết.
Ông ta bị tai nạn xe, đã thành người thực vật rồi, ngay tại Bệnh viện số 1
Ông nói cái gì?!
Dương Mộc Nhã biến sắc, đứng bật dậy khỏi ghế sô pha, xoay người ra khỏi biệt thự.
Nhanh, đến Bệnh viện số 1!
Dương Mộc Nhã ngồi vào xe, lập tức nói.
Nghĩ đến Vệ Kinh Tư chưa chết, tâm trạng bình tĩnh của bà trong nháy mắt trở nên rối loạn.
Tôi là quản gia mới đến làm, thật sự không biết gì cả.
Bà có ở đây canh chừng tôi cả ngày cũng không hỏi được gì.
Sắc mặt Dương Mộc Nhã trở nên u ám, bà lấy lại bức tranh, đưa cho vệ sĩ ở bên cạnh.
Nếu chủ nhân của căn biệt thự này đã gặp Vệ Kình Tư, có lẽ Vệ Kinh Tư đã đến đây.
Ông ta cố gắng xoa xoa tay.
Xem ra quản gia đang sốt ruột, có phải muốn lấy điện thoại gọi cho ông chủ nhà ông hay không? Còn dám nói ông không biết người trong bức tranh là ai?
Dương Mộc Nhã đều nhìn thấy nhất cử nhất động của ông ta, đột nhiên vô mạnh tay xuống bàn.
Nói, rốt cuộc Vệ Kinh Tư đang ở đâu?
Tôi, tôi...
Quản gia run rẩy, bị tiếng quát lớn của Dương Mộc Nhã dọa sợ, nên không thể giấu giếm thêm nữa,
Người bà muốn tìm đang ở trong bệnh viện.
Nhưng ông đã bị tai nạn xe, còn trở thành người thực vật...
Bây giờ Dương Mộc Nhã rất muốn biết rốt cuộc tình trạng của ông như thế nào!
Lái nhanh hơn một chút đi!
Dương Mộc Nhã sốt ruột hối thúc, thật sự không muốn mất thêm giây phút nào để đến bệnh viện.
Bà Dương, đã đi nhanh nhất có thể rồi.
Tài xế vừa đổ mồ hôi lạnh vừa trả lời.
Dương Mộc Nhã đan chặt hai tay vào nhau, lòng bàn tay đều là mồ hôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.