Chương 9
-
Chuyện Con Ốc Sên Muốn Biết Tại Sao Nó Chậm Chạp
- Luis Sepúlveda
- 2641 chữ
- 2020-05-09 02:07:27
Số từ: 2684
Nguồn : NXB Nhã Nam
Khi đám ốc sên đến chỗ dải đen cứng mà con người gọi là đường bộ cũng đúng lúc bóng tối bắt đầu bao trùm lên cỏ cây và hoa lá.
- Sợ thật! Chẳng có gì mọc nổi trên cái lớp đen này, một con trong đám sên thốt lên.
- Giờ chúng ta phải làm gì đây? một con khác hỏi.
- Chúng ta chờ cho đến khi con người đi nghỉ. Bác Trí Nhớ đã dạy cho tôi biết là, cũng giống như loài ốc chúng ta ngủ trong vỏ, con người chui vào nhà của họ để ngủ. Họ nằm xuống và nghỉ ngơi, Dũng Khí đáp.
Nhà của con người thường có những cái bầu tròn đựng đầy ánh sáng, như thể là tất cả đom đóm đều chui cả vào trong đó vậy. Đám ốc đã đói bụng, và sau khi nếm thử vài lá cỏ mọc bên đường, chúng không muốn ăn nữa. Cỏ này có mùi vị kì cục và khó nuốt, tựa như mùi hắc của dải đen chạy dài trước mặt chúng.
Khi sao trời nhấp nháy đưa không gian vào màn đêm tĩnh lặng cũng là lúc những cái bầu sáng trong nhà con người phụt tắt. Dũng Khí biết nó cần phải nhanh chóng tìm thấy Xứ sở Bồ Công Anh mới vì màn đêm sẽ càng lúc càng lạnh hơn, và ốc sên phải ăn uống để chịu đựng được kì trú đông lánh xa khỏi băng giá và tuyết lạnh.
- Đã đến lúc rồi, Dũng Khí thì thầm, và lần đầu tiên thân thể nó tiếp xúc với dải đen cứng trùm lên khu đất vốn không lâu trước đây là một đồng cỏ màu mỡ.
Nó thấy bề mặt cứng và sần sùi, tỏa ra thứ mùi hắc khiến mũi nó khó chịu, tuy nhiên đấy là một bề mặt phẳng phui, chẳng có chướng ngại vật nào phải trèo qua hay vòng tránh, và ngay cả khi chúng bò chậm, thật chậm, thì mặt phẳng này vẫn giúp chúng di chuyển tương đối dễ dàng.
- Tôi thấy có một làn hơi ấm rất dễ chịu, một con ốc sên thì thầm, rồi nó dừng lại.
- Đúng thật, có một hơi ấm luồn vào thân tôi, một con khác đáp, rồi đứng lại.
- Hơi ấm này dễ chịu thật đấy. Sao ta không dừng ở đây chờ đến khi mặt trời mọc? con thứ ba hỏi, và Dũng Khí nhớ ra bác Trí Nhớ đã kể rằng, vì có màu sẫm, dải đen này không phản chiếu lại ánh sáng mặt trời, mà giữ lại hơi nóng. Nhưng đấy chính là một cái bẫy, bác Trí Nhớ đã giải thích với nó như vậy. Một số sinh vật của đồng cỏ, chẳng hạn loài nhím, vì không cưỡng lại được hơi ấm từ mặt nền khô cằn ấy, chúng buông mình theo cảm giác đờ đẫn và thế là trở thành mồi ngon cho các con thú lớn mà con người ngồi trong đó để di chuyển.
- Không được, phải đi tiếp không được dừng lại, phải cố gắng đi sang đến bên kia, Dũng Khí vừa nói đến đây thì thình lình có một tiếng gầm to khiến cả đám ốc sên chết sững vì sợ.
Từ phía cuối đường, một con thú mắt sáng rực đang lao hết tốc lực đến khiến cả bọn lóa hết mắt, nó vút qua nhanh như gió bão, khi con thú ấy đi xa dần, đám ốc sên nhận ra một số con trong đàn đã biến mất.
Cũng run rẩy vì khiếp sợ giống như đồng loại, Dũng Khí ra lệnh cho cả bọn cứ đi tiếp không được dừng, trước khi con thú đáng sợ kia hay con nào khác lại xuất hiện.
You'll also like
Xách ba lô lên và Đi - Huyền Chíp by Thanh_Ha
Xách ba lô lên và Đi - Huyền Chíp
By Thanh_Ha
24.2K 165
Thông tin tác giả:
- Tác giả: Huyền Chip
- Sinh ngày: 19/9/1990
- Mười bảy tuổi, HuyềnChip tổ chức chiến dịch Free Hugs lớn nhất Việt Nam.
- Mười chín tuổi, cô trởthành điều phối viên tại Việt Nam của chiến dịch SEAChange 2009.
- Hai mươi tuổi, HuyềnChip bỏ công việc trong mơ đang có ở Malaysia để theo đuổi khát vọng
đi để trải nghiệm
.
- Hai mươi hai tuổi,xuất bản cuốn sách
Xách ba lô lên và đi
và trở thành hiện tượng trong giới trẻ.
Nhận xét
"Cô gái nhỏ nhắnnhưng rất mạnh mẽ" - GS. NSND. Nguyễn Lân Dũng
"Ngẫu hứng, yêu đời,quái, hết mình và thông minh." - An Ninh Thủ Đô
"Cô tên Huyền Chip,cô gái "xách ba lô lên và đi" đã trở thành một hiện tượng trong giới trẻ. Cô thật sự là một người truyền cảm hứng, khơi dậy ước mơ được đi và khám phá của không ít người." - Vietnamnet
"Đi đâu, làm gì, hễcứ nhắc đến "phượt", "du lịch bụi" là người ta lại xôn xao về câu chuyện của Huyền Chip." - Mốt & Cuộc Sống
"Một hiện tượngphát hành" - Hà Nội Mới
"Cuốn sách bán chạynhất năm 2012" - Tiki.vn
"Rõ ràng cô HuyềnChip chỉ muốn dùng tên của tôi để câu khách." - Leonardo Da Vinci
"Cháu xin Visa nhưthế nào?" - Nguyên Phó Thủ Tướng Vũ Khoan
PHÍA NAM BIÊN GIỚI, PHÍA TÂY MẶT TRỜI by boosilly
PHÍA NAM BIÊN GIỚI, PHÍA TÂY MẶT TRỜI
By boosilly
14.4K 91
Tác giả: Haruki Murakami
"Cuốn tiểu thuyết cảm động và sâu sắc nhất của ông" - The Boston Globe
"Mê hoặc... Đó là một câu chuyện đau đớn, khuấy động, xuất sắc một cách ám ảnh" - The Baltimore Sun
"Một cuốn sách đẹp, gần như là mịn màng về những tầng sâu không thể dò đến được của chúng ta" - The Philadelphia Inquirer
"Được viết bằng một ngôn ngữ thật trôi chảy, chuyển từ một thứ biệt ngữ tỉnh lẻ hoang vắng... thành một ngôn ngữ đầy chất thơ ca, một cách đáng kinh ngạc" - San Francisco Examiner & Chronicle
"Ám ảnh và tự nhiên... Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời êm ái đưa người đọc từ những mối bận tâm thường nhật đến chứng tâm thần tiềm ẩn, như thể thách thức n iềm tin của mỗi chúng ta vào thế giới vật chất... chứa đựng những đoạn văn thuộc loại hay nhất của Murakami" - The New York Observer
"Haruki Murakami áp dụng chủ nghĩa hiện thực huyền ảo Nhật Bản đầy tài hoa của mình - tối giản, mềm mại, và lạ lùng một cách trong suốt - vào một câu chuyện đẹp về tình yêu tuổi thơ đã mất." - New York
Bắt Trẻ Đồng Xanh. by AnCoLam
Bắt Trẻ Đồng Xanh.
By AnCoLam
10.7K 165
Bắt Trẻ Đồng Xanh là một cuốn sách nhỏ, mỏng và chẳng giống ai. Điều đó cũng là tính cách của nhân vật chính, Holden - nổi loạn, thiếu giáo dục, và lạ lùng.
Holden không thích cái gì cả, cậu chỉ muốn đứng trên mép vực của một cánh đồng bao la, để trông chừng lũ trẻ con đang chơi đùa. Holden chán ghét mọi thứ, cậu lan man, lảm nhảm hàng giờ về những thói hư, tật xấu, những trò giả dối tầm thường mà người đời đang diễn cho nhau xem. Holden thô thiển, tục tĩu và chẳng tuân theo khuôn mẫu nào của cuộc sống, cậu cứ là chính cậu thôi.
Bắt Trẻ Đồng Xanh đã mượn suy nghĩ của một chàng trai trẻ để nhìn về cuộc sống một cách hài hước và thông minh. Ngôn từ đơn giản, đôi khi rất thô tục thể hiện con người nhân vật, cuốn sách đi vào lòng người bởi những triết lý giản đơn vẫn đang hiện hữu từng ngày trong cuộc sống. Và rồi sẽ đọng lại trong lòng người đọc một ý nghĩ tưởng như đã quên mất từ lâu: Mình là chính mình.
Khu vườn mùa hạ by lytran2307
Khu vườn mùa hạ
By lytran2307
9.8K 123
Cuộc đời chín ngày - Thierry Cohen by mlean138
Cuộc đời chín ngày - Thierry Cohen
By mlean138
3.4K 32
Một truyện có lối viết gần như Marc Levy và Guillaume Musso - nhẹ nhàng, lãng mạn, ngập tràn cảm xúc nhưng cũng không kém phần hồi hộp và ly kỳ. Một khi đã đọc bạn không thể rời mắt khỏi những dòng chữ trong truyện được ...
Ông Trăm Tuổi Trèo Qua Cửa Sổ Và Biến Mất - Jonas Jonasson by nguyenhuutue
Ông Trăm Tuổi Trèo Qua Cửa Sổ Và Biến Mất...
By nguyenhuutue
48.1K 615
Ông trăm tuổi trèo qua cửa số và biến mất của Jonas Jonasson là một tiểu thuyết xứng đáng để đọc. Nó xứng đáng không vì được dịch ra hơn 35 thứ tiếng và đã bán hơn 6 triệu bản trên khắp thế giới, mà vì
mùi hương
văn chương của Ông trăm tuổi… tỏa ra cho thấy tầm vóc của một tác phẩm Nobel văn chương.
Cốt truyện đơn giản và khá trinh thám : Đúng sinh nhật lần thứ 100, ông Allan Karlsson trèo qua cửa sổ viện dưỡng lão và biến mất; ngay tức thì ông được một tên tội phạm đã ngớ ngẩn hoặc đúng hơn, bất cẩn trao cho chiếc va-li có 50 triệu crown. Điều này khiến phía quản lý nhà dưỡng lão, đội chống tội phạm và cả giới tội phạm truy tìm ông. Chuyện gì sẽ xảy ra sau cùng thì chỉ có
Trời mới biết
...
Nhưng một người đã sống qua một thế kỷ thì không dễ gì tóm cụ ta được. Cuốn tiểu thuyết hồi tưởng lại cuộc đời phiêu lưu của Allan Karlsson, người đã đi khắp thế giới từ những năm trước Đại chiến thế giới thứ nhất đến cuộc Thế chiến thứ hai, từ nước Nga Xô Viết tới nước Mỹ siêu cường và nước Trung Quốc con rồng đang lên ở Viễn Đông.
Cuốn tiểu thuyết với giọng điệu hóm hỉnh trào lộng, dẫn dắt người đọc chu du cùng Allan qua những tình huống giả tưởng làm bật lên cái nhìn tưng tửng về thế giới này. Những xung đột văn hóa, ý thức hệ và những nét khác thường của các vùng đất xa xôi, càng chứng tỏ sự đa dạng của nhân loại trong thế giới có vẻ phẳng này.
Mọi đóng góp ý kiến xin gửi về e-mail: nht1989vn@gmail.com
Cám ơn bạn đã dành thời gian đọc.
Totto Chan - Cô bé bên cửa sổ - Kuroyanagi Tetsuko by hung3102
Totto Chan - Cô bé bên cửa sổ - Kuroyanagi...
By hung3102
10.5K 121
Quả là một cuộc hành quân gian nan, không con nào trong số chúng thì thầm điều gì khác ngoài cảm giác khiếp sợ và nỗi ân hận vì đã đi theo nó, và rồi, khi sang đến được phía bên kia của con đường, chúng đi tìm chỗ trú trong một cái hang tròn lạnh lẽo nơi có một dòng nước rỉ ra từ đó. Chúng bám mình lên thành hang và ngủ thiếp đi vì mệt lử, vì đau đớn.
Đám ốc sên đều đã ngủ cả, trừ mỗi Dũng Khí, nó nằm ngay ngoài cửa hang, chăm chú, hai tua mắt dõi về phía màn đêm.
Cái mệt ngấm dần vào thân nó, và khi nó đang chuẩn bị thu mình vào vỏ thì tiếng ồn từ một thứ gì đó đang di chuyển trong không khí khiến nó choàng tỉnh. Một con chim sà xuống đậu trước lối vào hang.
- Này ốc sên, đừng sợ! chim nói.
Chậm, thật chậm, Dũng Khí bước ra khỏi hang và nhận ra đó chính là bác cú sống trên ngọn dẻ gai cổ thụ nhất ở đồng cỏ.
- Bác bay đấy à! Những gì bác đã thấy không còn đè nặng bác nữa sao?
- Nó còn đè nặng ta hơn trước cơ, nhưng ta phải bay, chim cú vừa trả lời vừa rúc đầu vào cánh để che giấu nỗi đau buồn vô hạn. Cú nói với ốc sên rằng cả ba cây sồi đều chẳng còn cây nào nữa, rằng con người với các cỗ máy của họ còn nhanh hơn hết thảy sinh vật trên đồng cỏ.
- Thế còn mấy khóm cây ô rô ạ? Dũng Khí mạnh dạn hỏi.
- Cũng không còn nữa đâu. Giờ chỉ còn lại rất ít thứ thuộc về đồng cỏ mà chúng ta đã từng biết, cú trả lời với giọng còn buồn bã hơn.
- Đây không phải là hang và bọn cháu chẳng hề được yên ổn ở đây đâu, nói rồi chim cú giải thích rằng chúng đang ở trong một đồ vật thuộc về con người, kiểu như một con sâu to và dài được nối với một lỗ kim loại mà từ đó sẽ có một thác nước mạnh chảy qua khi con người điều khiển.
- Cháu đã thất bại, cháu sẽ chẳng bao giờ đưa anh em của cháu đến được Xứ sở Bồ Công Anh mới. Giá như cháu biết được nhiều thứ như bác... nhưng cháu chỉ là một con ốc sên chậm chạp, quá chậm chạp, Dũng Khí than thở.
- Bản năng của bác là quan sát và thấu hiểu. Không nên than thở vì cháu chậm chạp, ốc sên ạ. Nhờ sự chậm chạp ấy, bác đã được một bác rùa, người mà cứ đi một bước lại ngoảnh đầu lại xem có ai đi theo bác ấy không, cho biết có một chú ốc sên trẻ tên là Dũng Khí. Một chú ốc sên gan dạ, bất chấp hiểm nguy, dám thông báo mối họa cho anh em đồng loại và cố gắng cứu họ. Này Dũng Khí, đừng đầu hàng nhé. Bác sẽ giúp các cháu ra khỏi nơi này.
Bóng tối bắt đầu nhạt dần, theo hướng dẫn của chim cú, đám ốc sên bám vào một thanh gỗ, chúng nhìn thấy chim cú sải cánh, bước nhanh, đập cánh, co chân lại rồi bay lên cao.
Cú dang đôi cánh rộng lượn nhiều vòng cho đến khi cảm nhận được một luồng gió thổi thanh gỗ đi, nó giơ móng quắp thanh gỗ rồi đạp cánh thật mạnh vì thanh gỗ khá nặng.
Từ trên cao, đám ốc sên nhìn thấy mặt trời đang nhô lên và, chỉ dám thò những tua mắt ra khỏi vỏ, chúng nhìn thấy một vùng rộng lớn của đông cỏ biến mất dưới cái dải đen đã khiến chúng phải ra đi.
Chim cú bay một lúc, khoảng thời gian với chúng là rất dài; mặt đất, cây cối, những dòng suối bạc, và nhà cửa của con người cứ nối tiếp hiện ra với tốc độ không tưởng đối với những sinh vật chậm chạp của đồng cỏ, cho đến khi cú bắt đầu hạ cánh và đặt gánh nặng xuông sát những cái cây cao.
- Đây là rừng dẻ, và sẽ còn lâu lắm con người mới phá hủy được đến nơi này. Các cháu cứ đi tiép qua đám rêu mọc trên các thân cây, rồi các cháu sẽ đến một rừng thưa. Ở đó cỏ và hoa dại mọc đầy, nhưng các cháu hãy đi càng nhanh càng tốt vì cây cối đang bắt đầu rụng lá, rồi chẳng mấy chốc giá lạnh và tuyết sẽ bao phủ cảnh vật. Bác không thể mang bọn cháu đến rừng thưa được, bởi nếu thế, sau đó bác sẽ không còn sức để bay lên nữa.
Đám ốc sên cảm ơn chim cú đã giúp đỡ, chúng nhìn cú bay lên rồi khuất dạng sau những ngọn cây.
- Tiến lên, đi tiếp naò anh em, Dũng Khí thì thầm, và chính nó là người đầu tiên bò về phía vệt rêu xanh rì bám trên gốc một cây dẻ.