• 395

CHƯƠNG 33 - CON CHUỘT CỐNG BIẾT TÊN CÔ BÉ


Số từ: 850
Dịch giả: Phạm Minh Điệp
NXB Hội Nhà Văn
Nguồn: Sưu tầm
MIG ĐÃ LEO LÊN những bậc thang ngục tối và đang chuẩn bị mở cánh cửa vào bếp thì con chuột cống lên tiếng với cô bé.

Tôi xin ngăn bước chân cô một chút có được không?

Mig nhìn sang trái rồi sang phải.

Dưới này cơ,
Roscuro nói.
Mig nhìn xuống sàn.

Chồi ôi,
cô bé nói,
nhưng ngươi là chuột cống, phải không? Và chẳng phải lão già vừa mới dặn dò ta về ngươi hay sao? ‘Canh chừng bọn chuột cống,’ lão nói thế.
Cô bé giơ chiếc khay cao hơn lên để ánh sáng từ ngọn nến tỏa đúng vào Roscuro và chiếc thìa bằng vàng trên đầu nó và chiếc áo choàng màu đỏ máu quanh cổ nó.

Không có gì mà phải run sợ hết, không một chút nào,
Roscuro nói. Vừa nói, nó vừa đưa một tay ra phía sau lưng, tay kia nắm lấy cán thìa nhấc chiếc thìa xúp khỏi đầu mình, rất giống với kiểu cách của một quý ông bỏ mũ ra trước một quý bà.

Chồi ôi,
Mig nói,
một con chuột cống có kiểu cách hẳn hoi.


Phải đó,
Roscuro nói.
Trân trọng chào cô nương.


Cha ta có một miếng vải rất giống của ngài đấy, thưa ngài Chuột Cống,
Mig nói.
Cũng đỏ như thế. Ông ấy đã bán ta để lấy nó.


À,
Roscuro nói, và nó mỉm một nụ cười rộng rãi đầy hiểu biết.
À, ông ấy đã làm thế thật à? Đó là một câu chuyện thật khủng khiếp, thật bi kịch.

Hỡi độc giả, nếu người thứ lỗi cho tôi, chúng ta phải dừng lại một chút để ngẫm nghĩ về một điều không bình thường và to lớn, một điều nghiêm trọng. Cái điều nghiêm trọng, không bình thường, to lớn ấy là thế này: giọng nói của Roscuro được chỉnh đúng âm lượng để nó đi thẳng vào lối đi ngoằn ngoèo của đôi tai súp lơ đã hỏng của Mig. Điều đó có nghĩa là, thưa độc giả thân mến, Miggery Heo Nái đã nghe, một cách hoàn hảo và chính xác, từng từ con chuột cống Roscuro nói ra.

Cô đã biết đến cái phần bi kịch của mình rồi,
Roscuro nói với Mig.
Có lẽ đã đến lúc cô làm quen với vinh quang và chiến thắng.


Chiến thắng?
Mig nói.
Vinh quang?


Cho phép tôi được tự giới thiệu,
Roscuro nói.
Tôi là Roscuro. Bạn bè gọi tôi là Roscuro. Và tên cô là Miggery Heo Nái. Và có đúng hay không, rằng hầu hết mọi người đều gọi cô đơn giản là Mig?


Lạ chưa kìa?
Mig kêu lên.
Một con chuột cống biết tên mình!


Cô nương Miggery thân mến của tôi, tôi không muốn quá đường đột trong mối quen biết của chúng ta, nhưng liệu tôi có thể hỏi rằng, tôi có đúng không khi biết chắc rằng cô có một vài nguyện vọng?


Ngươi nói ‘nguyện vọng’ là sao?
Mig hét lên.

Cô nương Miggery, không cần phải hét lên đâu. Không hề. Khi cô nghe được tôi, thì tôi cũng nghe được cô. Hai chúng ta hợp nhau đến mức hoàn hảo, kẻ này đối với người kia.
Roscuro lại mỉm cười, lộ ra cả một mồm đầy những răng vàng khè sắc nhọn.
‘Nguyện vọng,’ quý cô thân mến ạ, là những thứ sẽ biến một cô hầu gái thành một nàng công chúa.


Chồi ôi,
Mig công nhận,
một công chúa đúng là thứ ta muốn trở thành.


Có một cách, thưa quý cô, để khiến điều đó xảy ra. Tôi tin rằng có một cách để biến giấc mơ ấy thành hiện thực.


Ý ngươi là ta có thể trở thành công chúa Hạt Đậu?


Phải, thưa công chúa cao quý,
Roscuro nói. Rồi nó nhấc chiếc thìa khỏi đầu mình và cúi gập lưng chào.
Phải, công chúa Hạt Đậu cao quý nhất của hoàng gia.


Chồi ôi!
Mig nói.

Tôi có thể nói với cô kế hoạch của tôi không ạ? Tôi có thể vạch ra cho cô thấy cách chúng ta sẽ biến giấc mơ công chúa của cô thành sự thật được không?


Có,
Mig nói,
có chứ.


Nó bắt đầu,
Roscuro nói,
với người bạn của cô đây, và bằng việc nhai đứt một sợi dây thừng.

Mig vẫn giơ chiếc khay với một ngọn nến nhỏ đang cháy sáng, và cô bé lắng nghe con chuột cống tiếp tục nói những lời đi thẳng vào niềm mong ước trong tim cô. Thật say mê làm sao cái cách Roscuro nói và thật chăm chú làm sao cái cách cô hầu gái lắng nghe đến mức cả hai chẳng hề để ý chiếc khăn ăn trên khay động đậy.
Họ cũng không nghe được những tiếng động nhỏ giống như tiếng chuột nhắt tỏ vẻ kinh ngạc rồi tức giận phát ra từ chiếc khăn ăn khi Roscuro tiếp tục tiết lộ, từng bước một, cái kế hoạch hiểm ác của nó để mang công chúa xuống bóng tối.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chuyện Despereaux.