• 395

CHƯƠNG 6 - CÁI TRỐNG NÀY


Số từ: 522
Dịch giả: Phạm Minh Điệp
NXB Hội Nhà Văn
Nguồn: Sưu tầm
NÓ KHÔNG THỂ, đơn giản là không thể nào là con trai ta được,
Lester nói. Ông tóm chặt lấy những sợi râu của mình bằng hai chân trước và lắc đầu hết bên này sang bên kia đầy thất vọng.

Tất nhiên nó là con ông rồi,
Antoinette nói.
Ông bảo nó không phải con ông là có ý gì? Một câu nói thật buồn cười. Sao lúc nào ông cũng phải nói những câu buồn cười thế hả?


Chính bà,
Lester nói.
Đấy là lỗi của bà. Dòng máu Pháp trong nó đã khiến nó điên rồ.


C’est moi(1)?
Antoinette nói.
C’est moi? Tại sao luôn luôn phải là tôi có lỗi chứ? Nếu như con trai ông là kẻ đáng thất vọng như thế, thì lỗi của ông cũng to bằng lỗi của tôi vậy.


Phải làm gì đó,
Lester nói. Ông kéo một sợi râu mạnh tới mức nó tuột ra. Ông vẫy sợi râu trên đầu mình. Ông cầm nó chỉ vào vợ.
Nó sẽ khiến tất cả chúng ta tiêu đời,
ông hét lên,
ngồi dưới chân một ông vua người. Không thể tin được! Không thể nào tưởng tượng nổi!


Ôi, thật là bi kịch,
Antoinette nói. Bà giơ một chân trước ra và săm soi những chiếc móng đã sơn sửa của mình.
Nó là một con chuột nhắt bé tí. Nó gây hại được là bao chứ?


Nếu như có một điều mà tôi đã học được trong thế giới này,
Lester nói,
thì đó là chuột phải hành xử như là chuột, nếu không thì chắc chắn sẽ có rắc rối. Tôi sẽ kêu gọi một cuộc họp đặc biệt với Hội Đồng Chuột. Chúng tôi sẽ cùng quyết định xem cần phải làm gì.


Ôi,
Antoinette nói,
ông với cái hội đồng chuột ấy. Theo tôi thì chỉ phí thời gian thôi.


Bà không hiểu hay sao?
Lester quát lên.
Nó phải bị trừng phạt. Nó phải bị đem ra trước tòa án.
Ông lao ngang qua bà và giận dữ bới tung một chồng giấy lộn, cho tới khi tìm thấy một cái đê khâu với một mẩu da căng qua chỗ hở.

Ôi, đừng,
Antoinette nói. Bà ôm lấy hai tai.
Không phải cái trống của hội đồng chuột chứ.


Phải đấy,
Lester nói,
cái trống ấy đấy.
Ông giơ nó lên thật cao, quá đầu mình, đầu tiên là về hướng Bắc và hướng Nam, rồi về hướng Đông và hướng Tây. Ông hạ thấp mình xuống, quay lưng về phía vợ, nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, và bắt đầu đánh cái trống chầm chậm, một phát dài bằng đuôi, hai phát giật bằng chân.
Bum. Chát-chát. Bum. Chát-chát. Bum. Chát-chát.
Giai điệu của tiếng trống là tín hiệu gọi các thành viên của Hội Đồng Chuột.
Bum. Chát-chát. Bum. Chát-chát. Bum.
Tiếng trống đánh lên báo cho họ biết rằng một quyết định quan trọng cần được đưa ra, một quyết định sẽ ảnh hưởng tới sự an nguy và sống còn của toàn bộ cộng đồng chuột nhắt.
Bum. Chát-chát. Bum. Chát-chát.
Bum.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chuyện Despereaux.