Chương 1 : Đứa Bé
-
Cổ Tạo Đại Lục Kí Sự
- [email protected]
- 2585 chữ
- 2019-08-22 01:36:34
Thuở xa xưa, chốn đất trời hỗn độn, không ai biết tự bao giờ đã có 1 vùng biển trong hư vô,dài ngàn vạn ức dặm, rộng ngàn vạn ức dặm, cũng như không ai biết ai sinh ra hay đã có từ bao giờ 1 cái hạt giống của 1 loài cây vô danh, và cũng không ai biết từ bao giờ, lại có 1 quả trứng của 1 loài sinh vật không tên.
Quả trứng đó nằm trong long biển , được biển sâu nuôi dưỡng ngàn vạn năm, nở ra 1 con rắn nhỏ, tự xưng là … Hỗn Mang Chi Chủ.
Hạt giống đó ở trên mặt biển , hấp thụ tinh hoa linh khí ,trải qua hàng ngàn vạn năm, nở thành 1 cái cây, xưng là … Thế Giới Thụ.
Hỗn Mang Chi Chủ và Thế Giới Thụ bất hòa suốt hàng tỉ năm, chiến tranh suốt hàng tỉ năm
Hỗn Mang Chi Chủ muốn hết thẩy những gì nó thấy hòa tan vào Biển Hỗn Mang vô biên, Thế Giới Thụ muốn thế gian này tràn ngập sự sống.
Rồi 1 Ngàn tỉ năm trước, thế giới thụ nở hoa.
1 trăm tỉ năm sau, Kết trái.
Cái trái cây đó … hóa thành 1 Vị thần…..
………..
…………
…………
Trong 1 vùng không gian vô biên , không biên giới, có 1 quả trứng, chỉ to bằng cái ngón tay.
Ấp qua hàng trăm tỉ năm, quả trứng đó … động.
Quả trứng nở, tạo nên 1 vụ nổ chưa từng thấy trong chốn hư không này, quét qua , tàn phá, hủy diệt và hút sạch toàn bộ hư vô.
Quả trứng nở ra 1 sinh vật hình người ,nhưng có 9 cái đầu giống xà loại, mỗi cái đầu có 9 con mắt, thân mình có 9 cánh tay, 9 cái chân, 9 cái cánh và 9 cái đuôi.
Trên mình sinh vật này tỏa ra 1 thứ khí tức của Vương Giả, của Thần Thánh.
Sinh vật này to vô cùng, nếu ngươi đứng bên dưới nhìn lên ngươi vô pháp nhìn thấy cái đầu nó, ngươi đứng trên đầu nó nhìn xuống lại vô pháp thấy được chân nó, nếu ngươi đứng ở ức vạn dặm xa nhìn lại, sẽ chỉ thấy cái thân mà không thấy cả đầu lẫn chân.
Sinh vật này không cha không mẹ, tự đặt tên cho chính mình là … Bàn Cổ
Bàn Cổ đứng trong hư vô, chợt cảm thấy thật im lặng, tịch mịch.
Bàn Cổ vung tay, súc tích hư vô tạo thành 3 tỉ ức cái tiểu hành tinh đặt tên chúng là tinh không tinh thạch
Bàn Cổ vung 1 cái tay khác, 1 quả cầu băng khổng lồ vô cùng được tạo ra, treo lơ lửng giữa chốn hư vô, xưng là Mặt Trăng, tự là Nguyệt.
Nó trích ra 1 chút xíu lửa từ Tam Mệnh Chân Hỏa , Tam Mệnh Chân Hỏa vừa ra khỏi cơ thể , hóa thành 1 quả cầu còn to hơn cả Mặt Trăng, rực rỡ ngọn lửa sinh mệnh, xưng là Mặt trời, tự là Nhật.
Cảm thấy còn chút chưa đủ, nó bước ra khỏi nơi nó đang đứng, chỉ 2 bước đã đến tận cùng của nơi hư vô, chỉ 1 kích của cả 9 cánh tay đã khiến vách ngăn hư vô mở rộng ra gấp trăm vạn lần.
Bàn Cổ dậm chân 1 cái, toàn bộ nơi hư vô nổi lên 1 tòa đại lục to lớn, trải dài toàn bộ hư vô.
Nơi Bàn Cổ đi qua, lõm xuống 1 vùng rộng quá nửa phiến đất đai, có nơi sâu đến tận gần sát đáy hư vô . Đất và đá đùn lên thành từng đống, có những đống cao tới vạn dặm cao, tự là núi.
Bàn Cổ trích ra 1 giọt mồ hôi, nhỏ xuống vùng lõm, mồ hôi ban đầu chỉ tạo nổi 1 cái hồ, nhưng càng lúc càng biến lớn, tạo nên cả 1 vùng nước lớn, tự là Đại Dương, vùng nước nhỏ hơn tự là Hồ và Ao, nơi nước đi thành dòng tự là Sông và Suối.
Bàn Cổ trích ra 1 giọt tinh huyết, nhỏ xuống, đột nhiên từ nơi giọt máu rơi xuống, cây cối mọc lan ra khắp toàn đại lục, có những cây cỏ nhỏ xíu , có những thân cây chọc trời, từ chính giọt máu của Bàn Cổ trồi lên 1 cái cây vắt lên tận Mặt Trăng, xưng là Thông Thiên Đằng
Bàn Cổ lại thở 1 hơi, lập tức toàn bộ Đại lục linh khí lưu chuyển, kế đó toàn bộ Đại lục bắt đầu từ nơi Bàn Cổ thở ra hơi đó có 1 cỗ kì bí lực vận chuyển, tự tạo thành 1 vòng tuần hoàn linh khí., linh khí tràn đầy.
Bàn Cổ nghĩ nghĩ, vẫn thiếu cái gì đó, bèn vốc 1 nắm bùn , nặn thành ức vạn chủng loài, có con bay, có con bơi lội, có con lại thoắt ẩn thoắt hiện trong hư không, vô cùng phong phú.
Thừa ra 1 nắm đất, Bàn Cổ nặn ra… nhân loại.
Bàn Cổ ban cho muôn loài linh trí, loài ít loài nhiều, những loài khả năng sinh tồn kém thì có thể sinh sản nhiều, loài sinh tồn mạnh thì sinh sản kém.
Bàn Cổ đặt tên cho phiến đại lục này là Cổ Tạo Đại Lục.
Và Ngài rời đi 1000 năm sau đó.
……….
………
……..
Cổ Tạo Đại Lục, đã hơn 10 tỉ năm từ khi Bàn Cổ rời đi.
Hiện tại phiến đại lục này là thiên địa của 7 chủng loài, các loài khác chỉ có thể lệ thuộc, nô dịch hoặc trực tiếp bị xóa sổ.
Loài thứ nhất chính là Nhân loại, không chỉ có Nhân Tốc mà nói chung các sinh vật tương tự như Miêu Nhân, Xà Nhân, Cự Nhân…Tộc này số lượng rất nhiều, nhưng chưa phải nhiều nhất.
Một chủng tộc cách đây 10 tỉ năm chỉ vô cùng yếu nhược , phải chui rúc như con sâu cái kiến, thế nhưng trải qua hàng ngàn, hàng ức vạn đời đấu tranh, đã trở thành 1 bộ tộc đứng đầu của chuỗi thức ăn.
Loài thứ hai là Ám Tộc, tộc này vô cùng thần bí, lão tổ của tộc này được cho là tự bò ra từ cái bóng của Bàn Cổ khi ngài rời đi, bóng đêm là thiên hạ của tộc này, không đơn thuần là màn đêm, mà bất cứ noi nào ánh sang mặt trời không chạm tới, tỉ như bóng người.Tộc này số lượng rất ít, nhưng vô cùng nguy hiểm, khả năng sinh sản bằng không, chỉ có thể 1 con chết thì 1 con sinh ra, số lượng là cố định.Giết người chủ yếu bằng ám sát, trải qua chém giết để mạnh hơn, mỗi cá thể hiện nay đều là 1 phương cường giả.
Loài thứ 3, Yêu tộc, là 1 tập hợp của các cá thể yêu thú đã, đang và sẽ mở ra linh trí, da dày, thịt chắc, sống lâu, không bao gồm hung thú không thể mở ra linh trí, trừ hung thú được nuôi cho vui là ngoại lệ.
Loài thứ 4, Hành tộc ( Hành trong ngũ Hành, không phải hành tây), còn gọi là Ngũ Hành Tộc, Thủy Hỏa Thổ Mộc Kim, ngoài ra còn có Lôi Đình thập tộc,Phong Khiển Thập Nhị tộc,Quang Minh tứ tộc, Hắc Ám tam tộc ,Hành tộc nhân hầu hết sở hữu 1 thân man lực không gì sánh bằng, hoặc tốc độ nhanh đến giận sôi, hoặc thân thể bất khả tử, hoặc cường công lực kinh hoàng, tu hành đến mức nhất định mở ra phân thân nhục thân, có thể đồng thời tu luyện và tu thân thể.Tuy nhiên cần quá lâu để khai ra 1 cá thể, số lượng suốt các năm qua cũng chỉ đủ tạo thành vài trăm tộc bầy, được cái chỉ cần sót lại linh hồn có thể liên tục trọng sinh.
Loài thứ 5, Ma tộc, thần bí nhất, chả ai biết chúng từ đâu chui ra, một ngày đẹp trời cách đây 2 tỉ năm đột nhiên có tầm 1 tá ức chạy đến đòi diệt giới, bị mấy tên cường giả đỉnh cao đang đánh nhau ngứa tay 1 cú đập chết sạch, từ đó cứ lâu lâu lại chạy tới 1 đám cống mạng.Gần đây bắt đầu xuất hiện cường giả, loài này có 7-8 trăm chủng, điểm chung là rất khó giết. Tuy nhiên 1 vị Tiên Trí cách đây 3 tỉ năm đã có dự đoán cuối đời Ngài là chính chủng loài này sẽ buộc hết thảy sinh linh trong Cổ Tạo Đại Lục hải đồng long nếu không muốn bị hủy diệt.
Loài thứ 6 là Trùng Tộc, khác với Yêu tộc, Trùng tộc tự nhận mình là 1 chi riêng, công đoạt tạo hóa, từng đấy nên 1 hồi tai biến cho toàn đại lục.Số lượng nhiều, khả năng tiến hóa mạnh.Xuất phát từ 1 tay Trùng sư ( kẻ nuôi trùng), 1 kẻ đã đạt đến cảnh giới tối cao trong lĩnh vực nuôi và điều khiển trùng, sau khi nghên cứu ra 1 loại trùng mới đã bị phản phệ, con trùng ăn sạch gã, tiến hóa, thoát ra , ăn , tiến hóa, cuối cùng đoạt luôn 1 khu vực làm lãnh thổ, trở thành mẫu trùng và đẻ ra cả 1 trùng tộc.
Loại cuối cùng, Hải tộc sinh ra chiến đấu và chết đi trong biển, dù vậy đó đãl à quá khứ. Sau trận Đại Nộ Chiến 3 tỉ năm trước, giờ đây chủng loài này đang hướng về đất liền khiêu chiến, và không chia 5 xẻ 7 như đất liền, chủng này chính là vạn tộc quần cư, đồng lòng.
Truyền Thuyết kể lại, 3 tỉ năm trước hải Tộc xảy ra 1 trận Đại Nội Chiến, chỉ trong 1 đêm ngắn ngủi người ta nghe tiếng gươm giáo trận mạc, ngửi thấy mùi máu vọng lại, nhưng chạy ra thì không có gì. Sáng hôm sau, máu chảy thành sông, thây chất thành núi, ngập 1 khaongr hàng trăm dặm xung quanh bờ biển.
Hiện tại Mẫu Trùng đứng đầu Trùng tộc đã liên minh với Yêu tộc, ngũ hành tộc và nhân tộc liên minh với nhau.Ám tộc hoạt động như 1 tổ chức sát thủ, trả bảo vật là có thể thuê về, không theo ai và cũng không chống ai.Hải Tộc và Ma tộc không theo phe ai, chống đối hết thảy 6 tộc còn lại.
----------
Trong Hư không, có 3 nhân vật đang đứng ,1 cái tiểu nữ oa ước chừng 10 tuổi đang thích thú nhìn cảnh tượng diễn ra trước mặt vừa cười sằng sặc.
Còn ở đằng kia, một bên là 1 kẻ có 9 cái đầu, mỗi cái đầu có 9 con mắt đang nhìn chòng chọc vào 1 đạo thân ảnh 1 đầu 2 mắt vừa nhìn vừa vừa gầm thét :
- CON BÀ NÓ, NGƯƠI CÂM MIỆNG NGAY CHO LÃO TỬ, BẰNG KHÔNG LÃO TỬ XÉ XÁC NGƯƠI.
Và bên cạnh là 1 thân ảnh nhỏ nằm trong 1 cái bọc tã đang khóc toáng lên từng hồi. Kẻ có 9 đầu – Bàn Cổ sau 1 hồi gầm rú với cái bọc đấy thì cũng nguôi ngoai đi chút ít cơn tức , liếc nhìn con nhóc nãy giờ vẫn đang cười nắc nẻ, 9 cái đầu cùng lúc thở dài,nói:
- Nữ Oa,nếu ngươi không có việc gì làm thì ít nhất cũng cút khỏi đây đi, đừng ở đây mà náo nữa .
- Không có biện pháp, thật sự quá mức buồn cười. : Nữ Oa nhún nhún vai .
- Đứa trẻ này là của Ngân Thiên Giới của ngươi, không phải ngươi nên tha nó về đấy à
- Không, người được nhờ nuôi nó là ngươi, đừng đẩy sang ta.
Bàn Cổ nghe đến đó thì thở dài , nhớ lại đâu tầm 1 tuần trước khi hắn mò đến Ngân Thiên Giới chơi thì gặp 1 người phụ nữ bế 1 đứa bé, nhờ hắn nhận làm con nuôi xong rồi khí tuyệt bỏ mình chưa kịp từ chối,hắn thì thấy nuôi 1 đứa bé cũng khá thi vị nên thành ra…
- Thôi thôi, không có nuôi niếc gì nữa, ta đem cho đứa bé này đi đây.
- Hử? Thế ngươi tính cho ai?
- Nếu ngươi không nhận thì đem tới giới của ta – Nói rồi Bàn Cổ phóng đi Cổ Tạo đại lục, theo sau là Nữ Oa.
- Rồi, nơi đây là 1 nơi gọi là Huyền Tinh Đế Quốc, 1 trong mấy đế quốc lớn nhất ở phần lãnh thổ nhân tộc này, lựa đại ra 1 cái nhà rồi vứt nó vô vậy.
- Thế không phải hơi bất thường hả ?
- Kệ xác nó.
- Thiên ơi! Thôi, hay ngươi kiếm lấy 1 gia đình không có nhi tử rồi thế thằng bé vô đi – Nữ Oa xoa đầu, chán ngán.
Trong lúc nói chuyện thì cả hai đã bắt đầu tìm: - Ê trông thằng kia có vẻ được kìa, Nữ Oa liếc sang thì đen sầm mặt lại khi thấy 1 con khỉ trụi lông đang nằm õng ẹo trên cây.
- Mắc cái của khỉ gì mà ngươi nghĩ con khỉ đấy hợp hả tên dở kia?
- 2 tay 2 chân, trụi lông
Nữ Oa nghe thế thì cười khổ, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó thì đen sạm mặt lại,đằng đằng sát khí hỏi:
- Ý ngươi là ta giống con khỉ đó hả ?
- Thông Minh – 9 cái đầu cùng đáp, và 9 cái tay cùng giơ ngón cái lên
- …
Sau vu 1 con khỉ thì lại đến 1 thằng nhóc có vẻ ốm yếu trông có vẻ được nhưng hóa ra nó có anh sinh đôi,lại thêm mấy thứ khác như 2 con cá và 1 con bọ ngựa thì cuối cùng 2 người mới tìm được 1 ngôi nhà có vẻ thuộc diện quý tộc để thế đứa bé vào.
- Khoan khoan, ta thấy thiếu cái gì đó.
- Thiếu cái gì ?
- Thằng nhóc này là người Ngân Thiên Giới ta, theo lý thì nó nên luyện tạo hóa lực, nhưng ở giới này thì nó sẽ không thể tu luyện tạo hóa lực thì chả phải nó sẽ thành 1 cái phế nhân sao?
- Hợp lý. Thôi thì ta hi sinh 1 chút vậy, haizz ai bảo ta nhận nuôi nó chứ?
Nói rồi Bàn Cổ trích dẫn 1 phần tinh hồn nhập vào người đứa bé nhằm trở thành thần hồn của nó, Nữ Oa cũng trích ra với điều kiện là
để cho nàng thí nghiệm 1 món đan dược mới ra lò, chưa rõ hiệu quả
, mới đầu Bàn Cổ còn tính thôi nhưng sau khi biết đối tượng thí nghiệm là đứa bé thì :
- Thành Giao.
- ……
Sau khi thuận lợi đem cái kia đứa bé thế đi,tiện tay điều chỉnh thoáng 1 phát trí nhớ của phụ mẫu.
Từ giờ phút này, tên thằng bé là Vương Thiên Động
……………..
…………
- Ê , ta nói ngươi nghe, gia đình thằng bé vẫn còn sống đó.
Nự Oa, kẻ tựa hồ vừa sực nhớ ra cái gì, nói.
- Vậy sao ngươi không nói sớm đỡ mất công đi thế thân.
Bàn Cổ tối sầm mặt, hỏi.
- Vui mà! Sắp tới có lẽ ta còn được giải trí dài dài. – Nữ Oa cười đáp, nhưng trong mắt Bàn Cổ thì cái cười đó theo kiểu
đời thằng nhóc con này bế mạc rồi