• 1,904

Chương 144: Ảnh chụp


Nam nữ khác biệt, Tô Miên cũng không ảo tưởng mình có sức đấu thắng Cố Quân Nghiên.

Thấy cánh tay đang ôm lấy eo mình, thậm chí T8ô Miên còn không dám dùng sức, vì chỉ cần không cẩn thận, người đàn ông này có thể đè nghiến cô xuống bất cứ lúc nào.

Cố Quân Ng3hiên nghe vậy thì cười khẽ, nhắm mắt lại hưởng thụ cảm giác ôm ấp Tô Miên, hai cánh tay vô thức siết chặt:
Anh mệt quá, em ngủ với anh 9một lát đi?

...

.
Tô Miên nhíu mày.

Dậy ăn cơm tối nào.
Cố Quân Nghiên tiếp tục làm phiền mộng đẹp của người khác.
Tô Miên đang thấy một giấc mơ đẹp, mơ hồ nghe thấy giọng nói của Cố Quân Nghiên, lập tức có chút tức giận.

.
Cố Quân Nghiên không thích nghe thấy Tô Miên khen người đàn ông khác lắm.
Tô Miên hoàn toàn không cảm thấy mình đang khen Hạ Minh Ngự, chỉ đơn giản là gần đây cứ lo giảm cân, hiểm khi bây giờ tạm thời không có công việc, có thể thoải mái ăn một bữa tiệc lớn, đương nhiên Tô Miên sẽ vui rồi.
Cố Quân Nghiên đặt cơm xong, chỉ chốc lát Ngự Thực phủ đã đưa cơm đến cửa.
Tô Miên tỏ vẻ
mình lười ứng phó với bọn họ, mà không ra ngoài cũng là sự bướng bỉnh cuối cùng của cô.

Anh bảo người đưa cơm tới.
Cố Quân Nghiên cũng không ép Tô Miên, đứng lên cầm di động gọi điện.
Tiền lương của Tiểu Tiểu không tính là thấp, Tô Miên không thích quá nhiều người, chỉ có một trợ lý là Tiểu Tiêu, Ủy Thanh thì bận rộn, không thể ở bên cạnh Tô Miên bất cứ lúc nào, rất nhiều chuyện đều do Tiểu Tiêu xử lý.
Đừng thấy cô ấy là một cô gái nhỏ ngây thơ dáng người tròn trịa, nhưng lại rất chịu khó, Tô Miên cũng cho Tiểu Tiêu tiền lương và ưu đãi gấp đôi, vì thế Tiểu Tiêu rất chăm chỉ.
Chuyện của Tô Miên, chỉ cần cô ấy có thể đích thân làm, chắc chắn cô ấy sẽ không qua loa.
Tô Miên thấy anh sảng khoái đồng ý mới buông hai tay ra.
Cố Quân Nghiên ngồi xổm xuống bên cạnh sofa:
Anh dẫn em ra ngoài ăn cơm.

Không muốn ra ngoài.
Lúc này Tô Miên còn đang đứng ở đầu sóng ngọn gió, cô cũng không dám chủ động dâng mình lên trước mắt mấy phóng viên kia.
Mấy phóng viên kia đều đang đợi phỏng vấn cô, hy vọng hỏi ra được bài viết nào từ cô.
Anh nói cái gì, nói lại lần nữa?
Tô Miên không nghe rõ lời nói của Cố Quân Nghiên cho lắm, nhưng bị sự vô lại6 của anh làm nổi giận rồi, nghiến răng nghiến lợi chất vấn.
Tô Miên vốn đang rụt cổ, cảm thấy đau đầu vì hành động mờ ám lại càn5 rỡ của Cố Quân Nghiên, vừa xoay người định nổi cáu thì anh đã buông cô ra, trực tiếp rời khỏi phòng bếp.
Tô Miên ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn bóng dáng cao lớn của Cố Quân Nghiên đi về phía phòng cho khách, bước vào trong, sau đó đóng cửa lại.
Cũng vì thế, một năm tiền lương của Tiểu Tiêu ít nhất cũng là mấy chục vạn, ăn một bữa cơm ở nơi như Ngự Thực Phủ là gan rồng hay tủy phượng thể không biết, đất đến mức Tô Miên phải há hốc mồm.
Nhưng Ngự Thực phủ vẫn là nhà hàng nổi tiếng nhất, kiêu ngạo nhất thành phố S.

Ừm.
Cố Quân Nghiên gật đầu.
Cố Quân Nghiên nhìn giờ, cũng đã đến thời gian ăn cơm tối rồi, anh không biết Tô Miên ngủ từ lúc nào, nhưng cũng biết không thể cho cô ngủ nhiều.
Nếu còn ngủ thêm nữa, có lẽ đến tối cô sẽ không ngủ được.

Tô Miên
Cố Quân Nghiên nhỏ giọng gọi.
Cố Quân Nghiên bước đến gần Tô Miên, nhìn thoáng qua Tô Miên đang ngủ say, đưa tay sờ má cô.
Tô Miên đang chìm trong giấc mơ cau mày, tay nhỏ khua tới lui, giống như đang đuổi con ruồi đáng ghét đi vậy, động tác vô cùng đáng yêu.
Trời lạnh, tuy trong nhà có mở điều hòa nhưng cũng không phải mùa hè, ngủ ở phòng khách thế này rất dễ bị cảm.

Anh dựa sát vào một chút.
Tô Miên ngoắc ngoắc ngón tay với Cố Quân Nghiên.
Cố Quân Nghiên kề sát vào Tô Miên.

Ui!
Cố Quân Nghiên mới đến gần, Tô Miên đã tức giận nắm lấy hai lỗ tai anh mà véo, cắn răng nghiến lợi uy hiếp:
Sau này không được làm phiền em ngủ, không được biết chưa!!!

Được.
Cố Quân Nghiên bị nắm lấy tai cũng không tức giận.

Anh đặt cơm tối của Ngự Thực phủ à?
Tô Miên vừa ngạc nhiên vừa thèm thuồng hỏi Cố Quân Nghiên vừa cúp điện thoại.
Ngự Thực phủ không phục vụ giao hàng, quan trọng là giá cả của Ngự Thực phủ đắt đỏ, người bình thường còn không đặt được chỗ của Ngự Thực phủ.
Lúc trước Tô Miên từng nghe Tiểu Tiêu nói mơ ước duy nhất của cô ấy với thành phố S chính là có một ngày có thể sử dụng một năm tiền lương đến Ngự Thực phủ ăn một bữa.
Tô Miên ngồi trước bàn ăn, nhìn đồ ăn đẩy bàn mà chảy nước miếng:
Cố Quân Nghiên, lần đầu tiên em cảm nhận được thì ra anh là Tổng giám đốc đấy.
Thường ngày Cố Quân Nghiên vô lại đã quen, khi ở nhà anh gần như không nói đến chuyện công việc.
Mỗi lần Tô Miên đều cảm thấy Tô Miên là một kẻ rảnh rang, mà nhà họ Cổ cũng không phải người phô trương phung phí, Tô Miên cũng không cảm nhận được bao nhiêu.
Bây giờ nhìn thấy một bàn đầy thức ăn có thể so với Mãn Hán Toàn Tịch
, đồ ăn gọi từ bên ngoài vẫn tinh xảo khiến Tô Miên muốn thét chói tai, Tô Miên không bình tĩnh được nữa, khen xong thì cầm điện thoại bắt đầu chụp ảnh.

Em nghe nói rất đắt, hơn nữa hình như Ngự Thực phủ không giao hàng mà!
Tô Miên ngồi dậy trên sofa, hăng hái hỏi.

Nhà hàng của Hạ Minh Ngự.
Cố Quân Nghiên tỏ vẻ Hạ Minh Ngự có thể tính toán chi li chuyện văn bản luật sư với anh, anh cũng có thể ăn sập nhà hàng của anh ta.

Hạ tổng lợi hại thế sao?
Tô Miên rất ngạc nhiên, không ngờ Ngự Thực phủ lại có thể là nhà hàng do Hạ Minh Ngự mở.

..
Tô Miên nhìn thấy cửa phòng đóng lại thì mím môi, nâng tay sờ cổ:
Lưu manh cầm tinh con chó!
Cố Quân Nghiên nghỉ ngơi ở phòng cho khách, Tô Miên thì không định ra ngoài, ở nhà mở tivi giết thời gian.
Lúc chạng vạng, khi Cố Quân Nghiên thức dậy, Tô Miên đang nằm ngủ trên sofa, trong phòng khách cũng không mở đèn.
Lúc này đã khoảng năm giờ chiều, trời bên ngoài không sáng cũng không tối, trong phòng khách chỉ nghe thấy tiếng tivi.
Cô tỉnh lại mở mắt ra trừng Cố Quân Nghiên:
Anh thật là phiên!
Đang ngủ mà bị đánh thức thật sự rất giày vò người ta.
Tô Miên luôn không muốn để người khác biết cô bị cáu gắt khi thức dậy, bình thường thức dậy một mình còn có thể tự khó chịu với mình, rồi lại tự làm hòa với mình.
Nhưng khi bị người khác đánh thức lại không thể nổi giận nữa, chắc chắn Tô Miên sẽ bị nội thương.
() Mãn Hán Toàn Tịch: là một trong những bữa tiệc lớn nhất được ghi chép ở Mãn Châu và lịch sử Trung Hoa, bao gồm 108 món độc đáo từ nhà Thanh và văn hóa người Hán, được tổ chức trọn 3 ngày với 6 bữa tiệc.


Anh chụp giúp em một tấm với, em đãng Weibo.
Tô Miên ngồi trước bàn ăn, đưa điện thoại cho Cố Quân Nghiên.

Cố Quân Nghiên nhận lấy điện thoại chụp ảnh giúp Tô Miên, thấy cô cười híp mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng xinh đẹp trong ống kính, anh ấn nút chụp ảnh.


Anh chụp thêm mấy tấm đi!
Tô Miên thấy Cố Quân Nghiên chụp xong một tấm đã đưa điện thoại tới thì đấy đấy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.